Khóe môi Tiểu Miêu Miêu vì chuyện vừa rồi mà nhếch lên thật cao, miệng còn khẽ hát mấy bài vui vẻ.
Nghĩ tới cảnh tượng Thất cách cách chịu thiệt vừa rồi, cô lại không dằn nổi sự vui vẻ trong lòng.
Đáng đời, ai bảo tối qua Thất cách cách bóc lột cô cả một buổi tối.
Bàn tay cô đến giờ vẫn còn mỏi, trò đùa dai vừa rồi xem như là sự trừng phạt đối với Thất cách cách đi.
Ngay cả Điền Mật cách Tiểu Miêu Miêu hai mét cũng cảm nhận được tâm trạng tốt đẹp của cô.
Cô ấy bước nhanh mấy bước, ôm lấy vai Tiểu Miêu Miêu từ phía sau, nhướng mày: "Nói, cậu làm chuyện xấu gì mà vui thế?"
Tiểu Miêu Miêu đã quen việc bị Điền Mật tập kích từ sau lưng, gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp, thuần khiết và vô tội: "Tớ là công dân tốt luôn tuân thủ pháp luật, tớ có thể làm chuyện xấu gì được?"
Điền Mật bĩu môi: "Thôi đi, cậu mà là công dân tốt tuân thủ pháp luật thì có thể dùng dao cắt tóc Hàn Di Quân à?"
Tiểu Miêu Miêu: "…"