Hạ Kỳ bất đắc dĩ lắc đầu.
Rất nhanh, tầm mắt của anh liền bị thu hút bởi một đôi vợ chồng mới vào hội trường.
Anh huých Hạ Ý Hạo: "Chú Miêu và dì Hạ tới, cậu có muốn qua đó chào hỏi không?"
"Không."
Hạ Ý Hạo đáp luôn không hề suy nghĩ. Dì út hệt như Hoàng Thái hậu nhà anh ta vậy, hễ gặp mặt là giục cưới. Hơn nữa, lý do của dì út còn khiến anh ta không phản bác được.
Hạ Ý Hạo nhìn đôi vợ chồng ở ngoài cổng, cố gắng làm như mình không tồn tại: "Em rể, gặp dì út tôi thì tuyệt đối không được nói tôi ở đây nhé."
"Nhìn cái đức hạnh của cậu đi!"
Hạ Ý Hạo ấu trĩ làm mặt quỷ với bóng lưng của Hạ Kỳ.
Người bị giục cưới không phải anh, nếu anh bị Tưởng Lệ đầu độc chắc sẽ không nói thế đâu.
Hạ Mộng cũng nhìn thấy Hạ Kỳ, bèn kéo tay Miêu Hạo Hiên đi về phía Hạ Kỳ.
"Chú Miêu, dì Hạ."
Hạ Mộng cười tít mắt nhìn con rể tương lai: "Tiểu Kỳ, cháu cũng tới nữa hả?"