"Có lẽ tìm được thuốc giải, gương mặt của cô sẽ trở lại như cũ nhỉ?" Trình Dật động viên.
"Trở lại như cũ thì đâu còn là Tô Tiểu Miêu chứ?" Tô Tiểu Miêu hỏi lại, trong mắt chất chứa nỗi đau thương.
"Xin lỗi." Trình Dật nói. Anh ta chỉ không muốn Hoắc Vi Vũ và Cố Hạo Đình xa nhau, không ngờ lòng tốt của mình lại gây chuyện xấu. Già néo đứt dây cũng không phải là chuyện tốt.
Tô Tiểu Miêu thấy Trình Dật rất áy náy, không muốn gây thêm áp lực cho anh ta nữa bèn vỗ vai an ủi anh ta: "Đừng suy nghĩ nhiều nữa, dù sao chuyện cũng đã đến nước này rồi. Vẫn phải cảm ơn anh nhiều lắm."
"Bây giờ cô định thế nào?" Trình Dật quan tâm hỏi.
"Không được thì thôi vậy, tôi rất thích Điểm Điểm, chiều nay ra ngoài mua ít đồ đạc, trang trí lại chỗ này. Dù sao tôi cũng muốn sống theo cách mà tôi muốn." Tô Tiểu Miêu ung dung nói, đứng dậy khỏi ghế sofa.