Vòng đấu loại trực tiếp bắt đầu từ buổi sáng. Hoắc Vi Vũ đi xem, bác Long cầm ô theo sau cô. Cô còn chưa kịp lo lắng thì trận đấu đã kết thúc. Ánh nắng quá gắt khiến cô không nhìn gõ mặt Cố Hạo Đình. Đến khi cô nhìn rõ thì hắn đã đứng ngay trước mặt cô rồi.
Hắn nhận lấy ô từ tay bác Long, tay còn lại cầm tay cô, khẽ dặn dò: "Ngoài này nóng lắm, em đợi trong phòng cũng được mà. Trình Dật sẽ lập tức báo tin cho em."
"Không nóng lắm. Em muốn xem anh thi đấu, cảm thấy như vậy mới có ý nghĩa. Không chỉ em, cả bé con cũng muốn xem ba nó đẹp trai phong độ thế nào mà." Hoắc Vi Vũ đặt tay lên bụng mình.
Cố Hạo Đình nhoẻn miệng cười. Cô cứ nhắc đến bé con là hắn vui.
"Đáng lẽ ban nãy anh nên đánh chậm hơn một chút, anh chỉ sợ em đứng lâu sẽ mệt thôi." Cố Hạo Đình giải thích.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy hắn như thế này thật đáng yêu.