"Ngôi vương nước M thường truyền cho cháu trai sao?" Hoắc Vi Vũ khó hiểu. Lần đầu tiên cô nghe thấy cách thức thừa kế này đó.
"Tô Bồi Ân là con trai quốc vương nước M và hoàng hậu, con ruột đấy. Năm đó nước M xảy ra biến động lớn, em trai hoàng hậu nắm trong tay quyền thế ngập trời, muốn ép quốc vương thoái vị. Quốc vương cũng tức là cha Tô Bồi Ân cầu cứu em trai giúp đỡ, em trai ông ta không thể có con nên cha Tô Bồi Ân yêu cầu để con trai mình, cũng chính là thái tử Tô Bồi Ân lúc đó làm con thừa tự của em trai, sau này sẽ cho Tô Bồi Ân kế thừa ngôi vị hoàng đế. Quốc vương mới chính là em trai ông ta đồng ý, nhờ vậy mới yên chuyện." Cố Hạo Đình giải thích.
Hoắc Vi Vũ bừng tỉnh, "Chẳng trách nhiều người muốn nịnh bợ Tô Bồi Ân như vậy, hoá ra anh ta có bối cảnh hiển hách đến thế."
"Vậy nên việc cậu ta tham gia liên minh chống khủng bố khiến anh cảm thấy rất kỳ lạ, em có chắc Tô Bồi Ân chính là Giang Hạo Trần không?" Cố Hạo Đình nghi ngờ hỏi.