"Vào... ?" Đám người ngơ ngẩn: "Vào bang?"
Hắn vậy mà lại hỏi bọn họ có muốn gia nhập hay không?
Lý Lan Nhược thật sự không biết nên nói gì cho phải. Với cô mà nói, việc bị người của Vấn Thiên Kiếm Cung bao vây ở đây chẳng khác với cửu tử nhất sinh là bao. Cô hoàn toàn không nghĩ mình có thể sống sót.
Không ngờ rằng bây giờ, chẳng những cô không chết mà còn được tiền bối thần bí trước mắt mời vào bang?
"Đương nhiên là vãn bối nguyện ý." Cô mở miệng nói: "Chỉ là… Lan Nhược đã làm phiền tiền bối đủ nhiều, giờ còn kết tử thù với Vấn Thiên Kiếm Cung, sao dám tiếp tục mang phiền phức đến cho tiền bối?"
Đám người ở thành Bán Biên đồng loạt gửi bình luận: "Không phiền, không phiền! Đến cả thú cưỡi của Liễu tiên tử mà hắn cũng vung gạch đánh, lão yêu ma cũng bị hắn trấn áp thành quả cầu mặt cười, còn có chuyện gì mà lão ma này không dám làm nữa?"
Nguyễn Ngưng: "Xong rồi, đến Phương lão ma mà cũng có thể làm tiền bối..."