"Sao lại có thể vậy được?" Toàn bộ những người chơi muốn coi Phương Khải bị hù đều ngây người.
Con quái vật kinh khủng như thế, vậy mà ông chủ chẳng những không sợ, ngược lại còn bình tĩnh đánh nó nằm bẹp rồi đi ra ngoài?
Còn có thao tác kiểu này cơ à?
"Hơn nữa, xem ông chủ đánh thì…" Đổng Thanh Ly kinh ngạc nói. "Con quái vật kia có vẻ không khó diệt lắm thì phải?"
"Ông chủ thật là lợi hại!" Phong Hoa và Duyệt Tâm hâm mộ kêu lên.
Tố Thiên Cơ: "…"
"Bản thân con quái vật kia không đến mức được coi là lợi hại." Tố Thiên Cơ hừ lạnh. "Chỉ cần cẩn thận một chút, có thêm vũ khí là đối phó được."
Trông thì rõ ghê người! Bà thầm nghĩ trong lòng. Đương nhiên, không thể nói ra trước mặt đồ đệ được!
Hơn nữa, không ngờ nó lại dễ trúng đòn đến vậy. Cho dù có tốc độ phản ứng của tu sĩ cấp cao, nhưng tố chất vốn có của cơ thể lại không kịp phản ứng lại, vậy thì cũng chưa chắc đã có nhiều ưu thế.