Trong giấc mơ của mình, cô vui vẻ ăn lấy ăn để những món ngon mà cô hằng yêu thích. Nhưng chuyện không tưởng này không kéo dài được lâu. Vạn vật mờ dần đi và cô nhìn thấy Tần Nhất Nhiên hung hăng vung gậy về phía cô và Lâm Giang. Lâm Giang ôm thật chặt cô vào lòng và dù mặc kệ những âm thanh chói tai xung quanh thì cô vẫn có thể nghe được từ câu của anh văng vẳng bên tai "Thi Yến, sinh nhật vui vẻ. Sinh nhật vui vẻ nhé, Thi Yến." Mọi thứ lại tiếp tục mờ dần và đột nhiên cô thấy mình bị ấn nằm xuống giường ngủ và khuôn mặt của Lâm Giang nhích từng chút một rời khỏi khuôn mặt cô…
…
Chủ nhật là ngày mà Thi Yến quay trở lại trường học. Đương nhiên, cô không quên mang theo "rác" mà cô lấy được với cái danh trạm nhận rác thải.
Vì Lâm Giang cho cô quá nhiều "rác" nên Thi Yến không thể nào một mình mang hết chúng theo được, nên cô đành đau khổ gọi cho Lăng Nộ An và những người khác khi cô đến trường học.