Dị linh và Thiết Xác Trùng vật lộn với nhau, dây leo hoa hồng tản ra bốn hướng như rồng rắn, thi thoảng lại phóng ra những vật kì dị, nhưng Thiết Xác Trùng có thể một chiêu thắng vạn chiêu, hễ là vật gì bị ngọn lửa xanh của nó đốt trúng, dù là dây hoa hay vũ khí gen đều bị hóa thành nước đục.
Hàn Sâm chỉ nấp một bên xem Thiết Xác Trùng ra oai nhưng cũng giật cả mình.
May là khi đến gần một chút, khí tràng Động Huyền của Hàn Sâm mở ra, cũng cho hắn nhìn rõ tình trạng thật sự của Thiết Xác Trùng.
Tuy trông Thiết Xác Trùng rất hung hăng, nhưng dao găm màu đỏ cắm trong miệng nó vẫn không thể rút ra hay đốt cháy được. Chẳng biết dao găm đó là bảo vật gì mà có thể chịu nổi ngọn lửa xanh của nó, đồng thời làm nội tạng của nó bị thương nặng.
Ầm!
Dù dị linh có nhiều thủ đoạn cỡ nào thì cũng không chống lại nổi Thiết Xác Trùng thần huyết, bị nó đâm gãy thanh kiếm gen trong tay cô, ngọn lửa xanh đốt lan đến thân thể.