"Đậu xanh rau má, hóa ra đây không phải là rời khỏi địa bàn của bầy sói mà là chạy từ miệng sói sang miệng ngựa sao?" Hàn Sâm vô cùng phiền muộn, hắn nhìn từng con ngựa mọc ra hai cái cánh, chỉ hận không thể tát mình hai cái, tự dưng đang yên đang lành không có việc gì lại đi trêu chọc đám súc sinh thành đàn này làm gì, cứ ngoan ngoãn đi giết một con dị sinh vật lạc đàn không phải tốt rồi sao, đúng là rảnh hơi đi gây sự.
"Muốn được lợi lại hại chết người mà!" Hàn Sâm thầm than trong lòng.
Cũng may không biết nguyên nhân tại sao, bầy sói xa xa và bầy ngựa bên này hình như có chút kiêng kị với khu vực trung gian nên không bên nào đi tới hướng này, để cho Hàn Sâm có cơ hội thở lấy hơi.
Hàn Sâm không dám bay lên trời, bởi vì với ngựa bay mà nói, hắn ở trên trời cũng không có thêm ưu thế gì.
Núp dưới cỏ, Hàn Sâm tỉ mỉ quan sát bốn phía, vùng đất này không có gì đặc biệt, chỉ là một vùng cỏ bạt ngàn, nhưng cách đó mười mấy dặm thì lại không có sói lẫn ngựa.