"Anh ấy không say, uống giải rượu làm gì?" Quý Noãn không nhìn Tần Tư Đình, ánh mắt lướt qua thân hình cao lớn của anh, nhìn về phía Mặc Cảnh Thâm đang ngồi trên sofa.
Ánh mắt cô cũng lướt qua cô gái ăn mặc hở hang ngồi bên cạnh anh. Chỉ có điều, đó là một cái liếc mắt rất thờ ơ. Bằng giác quan thứ sáu, cô gái kia cảm nhận được quan hệ giữa Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm, nên lập tức nhìn về phía cô bằng ánh mắt khiêu khích.
Tần Tư Đình tưởng Quý Noãn sẽ nổi giận, nhưng cô vẫn giữ được bình tĩnh.
Dường như Mặc Cảnh Thâm cũng không hoàn toàn tỉnh táo, hôm nay Tần Tư Đình đúng là đã gọi không ít rượu. Nhưng dáng vẻ ngà ngà say kia càng làm nổi bật phong thái lạnh lùng mà biếng nhác của Mặc Cảnh Thâm. Mấy nút áo để mở trên chiếc sơ mi đen của anh khiến cô gái tiếp rượu ngồi cạnh thỉnh thoảng lại si mê liếc nhìn vào trong cổ áo.