Tình trạng thê thảm của Bạch Hi Cảnh đã kích thích hung tính trong cô bé, vẻ chật vật của sư phụ khiến cho sự phẫn nộ trong trái tim cô bé được giải phóng ở mức độ lớn nhất. Hơn nữa từ đầu đến cuối cô bé đều ghi nhớ, chính là cái người trước mắt này đã đâm một cây kim vào đầu của cô bé. Loại cảm giác đó phải gọi là đau đớn đến tận xương tủy, khắc cốt ghi tâm. Dù cho vẻ ngoài của hắn đã trở nên hoàn toàn khác so trước đây nhưng Tiểu Tịnh Trần vẫn luôn nhớ được mùi hương trên người hắn.