Bởi vì vừa mới đánh răng xong nên môi anh lành lạnh, mang theo mùi bạc hà.
Phong Lăng ngây ra, mắt đờ đẫn, bất ngờ lùi về phía sau.
Người đàn ông cũng đồng thời buông cánh tay mới vừa ôm bên hông cô ra, nhìn ánh mắt khiếp sợ lại hơi hoảng loạn, luống cuống của thiếu nữ, Lệ Nam Hành nhếch môi cười: "Được rồi, đã qua cơn xúc động, cô có thể đi nghỉ ngơi được rồi."
Phong Lăng: "..."
Hôn tự nhiên như vậy, anh thật sự coi cô như đàn ông à?
Hay là, thật ra Lệ lão đại thích đàn ông?
Phong Lăng đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, Lệ Nam Hành tiện tay để bàn chải của mình lại trong cốc đánh răng của cô, giống như có ý sáng sớm ngày mai anh sẽ còn tới nữa, sau đó xoay người nghênh ngang rời đi.
Phong Lăng cạn lời, nhìn bóng lưng của người đàn ông nhưng không lên tiếng, cô chỉ đưa tay lên muốn sờ môi mình, nhưng chưa sờ vào đã vội bỏ tay xuống. Cô đi ra ngoài, tới bên giường rồi ngả về phía sau nằm chết dí trên đó.
Chuyện này là sao?