Descargar la aplicación
3.92% Thiên Mệnh Phù Du / Chapter 2: Chương 2: Thiên tài xuất hiện

Capítulo 2: Chương 2: Thiên tài xuất hiện

Là Thiên Hòa trưởng lão -Thiết Phong Minh

Thiết Phong Minh xuất hiện, mọi người nhìn thấy y,"Đó không phải là Thiên Hòa trưởng lão sao!"

Mọi người đều bỡ ngỡ trước nhan sắc của y, có người không kìm được thốt lên:"Y đẹp thật!!"

Ở trong Tam giới, người vừa đẹp vừa mạnh chỉ Thiết Phong Minh, y có biệt danh là mỹ nhân lạnh lùng.

Đương Khải Dương nghe mọi người xung quanh nói vậy liền dở khóc dở cười,"Ngươi đến trễ đấy, Phong Minh!"

Thiết Phong Minh thảm nhiên đi về phía hắn vừa đi vừa nói:"Chưa trễ."

Đương Khải Dương chịu thua y,"Rồi rồi rồi, không trễ!"

Thạch Quân nhìn Thiết Phong Minh mặt đầy ghét bỏ,"Không biết Phong Minh sư huynh đến để làm gì?"

Thiết Phong Minh không nóng không lạnh đáp:"Chọn đệ tử."

Thạch Quân chế giễu,"Hôm nay trời chắc mưa lớn đấy!!"

Mọi người xung quanh cảm thấy có chuyện không lành nhưng lại không dám chen vào giãn hòa hai bên.

Đương Khải Dương đưa tay ho vài tiếng hòa giải hai bên,"Là ta bảo đệ ấy chọn đệ tử!"

Thạch Quân cũng chẳng so đo với Thiết Phong Minh,"Thì ra là Khải Dương sư huynh, ta thật sự không biết mong sư huynh thông cảm!"

Có người ngạc nhiên,"Cái gì? Có nghe nhầm không vậy?"

Kẻ bên cạnh đáp:"Ngươi không nghe nhầm đâu! Thiên Hòa trưởng lão muốn chọn đệ tử!"

Thiết Phong Minh là người thế nào thì người nhân gian đều biết, y là người cao lãnh, tính cách thất thường, không thích nơi ồn ào, người dân gian đều gọi y nào là Thiết Tông Sư, Thiết Chân Quân,...

Bởi y đã đạt tới cảnh Đại Thừa sơ kỳ chỉ cần một bước thì có thể thành thần, cảnh Đại Thừa kỳ là cảnh giới cao nhất, sau khi chịu đựng lôi kiếp mới có thể phi thăng thành thần. Trong tam giới chỉ có một mình y đạt đến Đại Thừa Kỳ, cho nên không một ai dám đắc tội với y.

Có thể làm độ đệ của y rất khó, mọi người đều không biết tiêu chuẩn chọn đồ đệ của y như thế nào? Nên phải cố gắng để làm đệ tử dưới tòa y.

Hắn vui mừng đáp:"Vậy ta phải cố gắng mới được."

Minh Tâm nghe vậy nghĩ bụng, ta cũng phải cố gắng mới được.

Đương Khải Dương nhẩm tính rồi nói:"Thôi được rồi, chúng ta bắt đầu thôi!"

Đương Khải Dương ngồi xuống ghế, Thiết Phong Minh và Thạch Quân đều ngồi bên cạnh hắn.

Đương Khải Dương nói:"Cuộc tuyển chọn đệ tử, bắt đầu!!"

Cuộc tuyển chọn bắt đầu, từng người đưa tay chạm vào quả cầu thủy tinh để kiểm tra linh căn, những người có linh căn đều được làm đệ tử của Thạch Quân và Đương Khải Dương và các trưởng lão khác, những người không có linh căn sẽ vào Đan Sư Các học làm y sư.

Đương Khải Dương buồn rầu, hắn không chọn được một người nào để làm đệ tử cho Thiết Phong Minh. Bỗng nhiên có hô lớn, Đương Khải Dương liền giật mình hỏi:"Có chuyện gì vậy?"

Thạch Quân vươn tay chỉ cho Đương Khải Dương và nói:"Huynh nhìn đi!!"

Đương Khải Dương nhìn theo hướng Thạch Quân chỉ, hắn thấy một thiếu niên chừng mười sáu tuổi, mười bảy tuổi, khuôn mặt tuấn tú có chút kiêu ngạo, đuôi ngựa cột cao. Đương Khải Dương ngạc nhiên hỏi:"Hắn??"

Thiết Phong Minh ngồi bên cạnh hắn tay cầm chén trà nói:"Có thiên phú."

Các trưởng lão đều muốn nạp hắn làm đệ tử, riêng Thiết Phong Minh mặt không đổi sắc không quan đến hắn chỉ ngồi uống trà.

Sa Hoàng trưởng lão vui mừng,"Thiên phú trời cho, hắn vào làm đệ tử của ta nhất định sẽ không bạc hắn."

Trường Hành trưởng lão phủ định,"Không được."

"Tại sao lại không được?"

"Ngươi nhiều đệ tử rồi, không nên tuyển thêm đệ tử!"

Các trưởng lão tranh nhau giành đệ tử, Đương Khải Dương đau đầu ra hiệu ngừng lại, nói:"Nếu cứ như vậy thì chừng nào mới giải quyết được."

Các trưởng lão ngừng tranh chấp đều nhìn về phía hắn đồng thanh hỏi:"Chưởng môn thật sự có cách sao?"

Đương Khải Dương gật đầu," Đúng vậy!"

Các trưởng lão sốt ruột,"Cách gì?"

"Nếu các trưởng lão cứ tranh nhau như vậy chi bằng để hắn chọn sư phụ đi!"

Các trưởng lão đều tán thành với ý kiến của hắn.

Đương Khải Dương sai ngươi kêu hắn đến, hỏi:"Ngươi tên là gì? Ngươi ở đâu?"

Đứa trẻ đáp:"Con tên là Luân Vọng, con chỉ là cô nhi!"

Đương Khải Dương nhìn hắn đánh giá mới nói:" Ừm. Các trưởng lão đều muốn nạp làm đệ tử để công bằng ngươi chọn một trưởng lão để bái thầy."

Luân Vọng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng,"Vậy con mạo phạm!"

"Ngươi cứ tự nhiên!"

Luân Vọng giơ tay chỉ Thiết Phong Minh nói:"Người mà con muốn bái là Thiên Hòa trưởng lão!!"

Đương Khải Dương ngạc nhiên, quay qua nhìn y. Thiết Phong Minh vẫn thảm nhiên cầm chén trà uống, hắn hỏi:"Ngươi thấy thế nào, Phong Minh?"

Thiết Phong Minh mặt không đổi sắc không thèm nhìn hắn mà đáp:"Tùy ngươi."

Mọi người đều im lặng, Luân Vọng ngược lại thì lo lắng, không biết Thiên Hòa trưởng lão có nhận mình làm đồ đệ không?

Đương Khải Dương xác nhận câu trả lời của Thiết Phong Minh cất tiếng trả lời:"Luân Vọng sau này là đệ tử của Thiên Hòa trưởng lão."

Luân Vọng vui mừng không tả nỗi nói:" Đa tạ chưởng môn."

Đương Khải Dương nói:" Sau này ngươi gọi ta là sư bá là được."

Thiết Phong Minh ho hai tiếng, Đương Khải Dương liền sửa lại," Là chưởng môn sư bá!"

Mọi người xung quanh đều cảm thấy tiếc nuối không được làm đệ tử của Thiên Hòa trưởng lão, các trưởng lão thì không có được thiên tài. Thiết Phong Minh chỉ "ừm" một tiếng. Luân Vọng đi đến Thiết Phong Minh đứng bên cạnh y.

Đương Khải Dương ra hiệu nói:"Tiếp tục đi."

Qua ba canh giờ dài đằng đẳng, Đương Khải Dương có vẻ mệt mỏi, các trưởng lão đều chọn đủ đệ tử. Đến người cuối cùng kiểm tra linh căn, Sa Hoàng trưởng lão nhìn đánh giá hắn nói:"Linh căn không thích hợp tu luyện!"

Các trưởng lão đều đồng ý với ý kiến của Sa Hoàng trưởng lão. Đương Khải Dương quay qua hỏi Thiết Phong Minh chưa kịp hỏi thì y trả lời:"Ta nhận hắn làm đồ đệ!"

Đương Khải Dương nhìn y với ánh mắt vô cùng ngạc nhiên,"Ngươi muốn nhận hắn làm đồ đệ, nhưng hắn...!"


next chapter

Capítulo 3: Chương 3: Nhận đệ tử

Thiết Phong Minh nghiêm túc đáp:"Ta sẽ dạy hắn!"

Đương Khải Dương chịu thua y, hắn biết cho dù hắn có nói như thế nào thì y cũng không thay đổi ý kiến, hắn đứng dậy đi đến trước mặt đứa trẻ ấy hỏi:"Ngươi tên gì? Ở đâu!!"

Đứa trẻ ấy ước chừng mười ba tuổi, da hơi xám, đôi mắt sáng ngời tựa sao, mái tóc buột cao. Đứa trẻ ấy đáp:" Con tên là Minh Tâm, con cũng chỉ là cô nhi không cha không mẹ."

Đương Khải Dương chỉ "ừm" một tiếng, Minh Tâm lo lắng thì bỗng nhiên có giọng nói lạnh lùng nhưng có chút dễ chịu cất tiếng:" Ngươi sau này là đệ tử của Thiên Hòa ta!!"

Người nói câu đó không ai khác chính là Thiên Hòa trưởng lão, mọi người xuất hiện ở đó đều ngạc nhiên, Luân Vọng cũng ngạc nhiên và cũng tức giận khi Minh Tâm được sư tôn chủ động nhận làm đệ tử, cứ như hắn không hề để vào mắt y. Minh Tâm vui mừng," Đệ tử Minh Tâm bái khiến sư tôn!"

Thiết Phong Minh đáy mắt lạnh lẽo nhìn hắn chỉ "ừm" một tiếng.

Cuộc tuyển chọn kết thúc, Đương Khải Dương sai đệ tử đưa Luân Vọng và Minh Tâm lên núi Huyền Dương, nơi mà Thiết Phong Minh ở. Còn hắn, Thạch Quân và Thiết Phong Minh, ba người đến nơi khác xử lý chuyện.

"Hai đệ đi theo ta."

Trên đường đi, xung quanh đều yên tĩnh, yên tĩnh một cách kì lạ. Đệ tử áo lam nói:"Có một vài điều các đệ cần cân nhắc khi đến Sơn Quân môn."

Luân Vọng và Minh Tâm đều im lặng lắng nghe hắn nói, đệ tử vừa đi vừa nói:"Không được đánh nhau với các đệ tử ở đây."

Luân Vọng cất tiếng hỏi:" Nếu đánh nhau thì hình phạt sẽ là gì?"

Đệ tử đáp:"Nhẹ thì bị đánh một trăm trượng và đến Tàng Thư Các chép phạt, nặng thì trục xuất khỏi môn."

"Mời sư huynh nói tiếp!"

"Không được âm mưu hãm hại đồng môn, không được đến cấm địa phía Tây, không được...."

"Các đệ đã nhớ hết chưa!"

Cả hai đều đồng thanh đáp:"Đã nhớ hết!"

"Tiếp theo là những điều không nên làm khi ở Huyền Dương. Thứ nhất, không được gây ồn ào. Huyền Dương là nơi Thiên Hòa trưởng lão ở, ngài ấy không thích náo nhiệt."

Minh Tâm hỏi:"Không biết sư huynh có thể giải đáp thắc mắc của ta được không?"

"Cứ tự nhiên."

"Huyền Dương núi chỉ có một mình sư tôn ở thôi à?"

"Đúng vậy! Ở Sơn Quân môn, mỗi một trưởng lão đều có một nơi ở riêng! Đệ còn hỏi gì nữa không?"

"Không còn."

Ba người đi gần đến đỉnh núi Huyền Dương, đệ tử giơ tay chỉ, cả hai đều quay đầu nhìn sang hướng hắn chỉ, đối diện núi Huyền Dương là một ngọn núi khác, xung quanh ngọn núi ấy cây cối bao phủ, nói:"Các đệ thấy chứ."

Cả hai đồng thanh:" Thấy!"

"Điều thứ hai, không được đến đó. Nếu không có sự cho phép của Thiên Hòa trưởng lão thì không được vào núi Châu Dương đó."

"Điều thứ ba, khi ở đây thì mọi công việc đều chia nhau ra làm."

"Điều thứ tư, điều thứ năm...."

Giờ Thân trôi qua nhanh sắp đến giờ Dậu.

Ba người bàn chuyện đều không quan tâm đến giờ. Lúc này, Đương Khải Dương hỏi:"Đến đây thôi, Phong Minh. Ngươi có ý kiến gì không?"

Thiết Phong Minh mặt không đổi sắc đáp:"Không có ý kiến."

Đương Khải Dương quay qua hỏi Thạch Quân,"Còn đệ?"

"Không có ý kiến!"

"Vậy chúng ta đến đây thôi."

Cả hai đều hành lễ:"Cáo từ."

Đương Khải Dương,"Hai đệ đi thông thả!"

Thiết Phong Minh ngự kiếm về núi Huyền Dương, y đáp xuống giữa sân, bỗng nhiên có giọng nói cất tiếng:"Sư tôn!!"

Thiết Phong Minh quay người lại thì thấy Minh Tâm mặc áo lam y đã đứng trước mặt mình, y chỉ "ừm" một tiếng.

Minh Tâm vui vẻ hỏi:"Khi nào chúng ta bắt đầu học? Sư tôn!"

Thiết Phong Minh suy nghĩ mới cất tiếng:"Mai sẽ bắt đầu học."

"Vâng!!"

Thiết Phong Minh đi về phòng để Minh Tâm đứng một mình ở đó nhìn y đi về phòng.

(Sơn Quân môn có 42 ngọn núi, 23 vị trưởng lão, mỗi một người đều trấn giữ một ngọn núi. Cấm địa phía Tây là nơi nhốt những sinh vật của ma giới. Phía Đông thì có quảng trường!)

***********

"A Minh... Phong Minh sư huynh!!"

Thiếu niên bạch y quay người lại, trước mặt Thạch Quân là Thiết Phong Minh mười sáu tuổi, y cười nói:"A Quân, sao đệ lại đến đây!"

Thạch Quân tươi cười đáp:"Tất nhiên là dẫn huynh đi chơi rồi, thấy huynh cứ luyện kiếm với đánh đàn suốt, ta sắp chán đến nơi mà huynh không hề chán, huynh không chịu đi đâu hết nên ta dẫn huynh đi chơi!!"

Thiết Phong Minh xoa đầu cậu cười nói:"A Quân thật có lòng!"

Thạch Quân vui vẻ nói:"Vậy huynh có đi cùng ta không?"

"Nếu sư đệ đã ngỏ ý thì người làm sư huynh ta đây tất nhiên đồng ý!!"

"Vậy chúng ta đi thôi!"

Thiết Phong Minh vui vẻ nói:"Ừm."

Hai người vừa đi đến cổng môn thì có người gọi:"Thạch Quân sư đệ và Phong Minh sư đệ!!!"

Cả hai quay người lại thấy thiếu niên khoảng hai mươi tuổi chạy đến, Thạch Quân nói:"Khải Dương sư huynh, có chuyện gì sao?"

Đương Khải Dương chạy đến trước mặt hai người, cả người hắn ướt đẫm mồ hồi có vẻ chạy rất lâu, hắn giơ tay áo lau mồ hôi trên mặt nói:"Hai đệ đi đâu vậy? Ta đi kiếm hai đệ khắp nơi!!"

Thạch Quân nhìn hắn nói:" Bọn đệ đang chuẩn bị xuống núi!"

Thiết Phong Minh nói:"Huynh kiếm bọn ta có chuyện gì vậy?"

"Người kiếm hai đệ là sư tôn chứ không phải ta."

Thạch Quân và Thiết Phong Minh ngạc nhiên nói:"Sư tôn!!"

"Đúng vậy!"

Thạch Quân thấy vậy liền thối thúc hai người còn lại nhanh chóng nắm lấy cánh tay của hai người kéo đi,"Hai huynh mau nhanh lên, không nên để sư tôn đợi chứ!!"

Cả ba đến Chu Dương điện, nơi này chưởng môn thường sử dụng để tiếp đãi khách, ba người vừa vào đã thấy một bạch y quen thuộc, người đứng trong điện là sư tôn của họ - Chưởng môn của Sơn Quân môn - Cung Thường, ba người hành lễ.

Đương Khải Dương,"Đệ tử Đương Khải Dương bái kiến sư tôn."

Thiết Phong Minh,"Đệ tử Thiết Phong Minh bái kiến sư tôn."

Thạch Quân,"Đệ tử Thạch Quân bái kiến sư tôn."


Load failed, please RETRY

Estado de energía semanal

Desbloqueo caps por lotes

Tabla de contenidos

Opciones de visualización

Fondo

Fuente

Tamaño

Gestión de comentarios de capítulos

Escribe una reseña Estado de lectura: C2
No se puede publicar. Por favor, inténtelo de nuevo
  • Calidad de escritura
  • Estabilidad de las actualizaciones
  • Desarrollo de la Historia
  • Diseño de Personajes
  • Antecedentes del mundo

La puntuación total 0.0

¡Reseña publicada con éxito! Leer más reseñas
Votar con Piedra de Poder
Rank 200+ Clasificación PS
Stone 0 Piedra de Poder
Denunciar contenido inapropiado
sugerencia de error

Reportar abuso

Comentarios de párrafo

Iniciar sesión

tip Comentario de párrafo

¡La función de comentarios de párrafo ya está en la Web! Mueva el mouse sobre cualquier párrafo y haga clic en el icono para agregar su comentario.

Además, siempre puedes desactivarlo en Ajustes.

ENTIENDO