Dương Kiêu Sách nghi ngờ hỏi.
Hạ Kỳ cười lạnh, lại đeo chiếc kính lão lên: "Xem ra cậu cũng còn chưa ngốc hết phần thiên hạ."
Hạ Kỳ ôm eo Tiểu Miêu Miêu, khi đi ngang qua Dương Kiêu Sách còn cố tình kề tai nói nhỏ với cô: "Miêu Miêu, sau này em tránh xa cậu ta một chút. Ở cùng với kẻ ngốc sẽ kéo chỉ số IQ của em thấp xuống đó! Anh không muốn sau này con của chúng ta sinh ra bị ngốc."
Dương Kiêu Sách: "..."
Tiểu Miêu Miêu thương hại liếc nhìn Dương Kiêu Sách, sau đó bèn bỏ đi cùng với Hạ Kỳ.
Lại thêm một lần bị xem là lão già hom hem, tâm trạng của Hạ Kỳ rơi xuống vực thẳm.
Sau khi quay về xe, Tiểu Miêu Miêu len lén nhìn Hạ Kỳ đang ngồi trên ghế lái liên tục tỏa ra hơi lạnh quanh người, đảm nhiệm thay chức năng của điều hòa. Cô chột dạ rụt cổ lại. Có vẻ như, hôm nay Thất cách cách đã bị cô chọc tức thật rồi.
"Chuyện đó... Ưm..."