Cố Hạo Đình mở vòi, dòng nước ấm nóng liền xả vào bồn tắm, hơi nước bốc lên làm đôi mắt Hoắc Vi Vũ cũng thêm phần long lanh.
Hắn hôn cô thật dịu dàng, tiến sâu từng chút, từ từ cướp lấy hơi thở của cô.
Chỉ vừa nghĩ đến chuyện họ sắp làm, Hoắc Vi Vũ đã căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi. Cái màng cô đi vá chắc cũng "lành lặn kiên cố" rồi nhỉ. Cố Hạo Đình mà biết cái màng đó của cô từng bị một kẻ chẳng biết là ai phá mất thì có tức giận không?
Giận là cái chắc!
Cố Hạo Đình thả cô xuống, những ngón tay ngon dài cởi từng nút áo của cô.
Một nút, hai nút, ba nút…
Ánh nhìn chăm chú mà nóng rẫy của hắn khiến cô đỏ mặt, thẹn thùng cúi đầu. Tuy từng xem phim và từng mấy lần "lau súng suýt cướp cò" cùng hắn, hơn nữa lần đầu cũng mất rồi, nhưng với cô đây mới thực sự là "lần đầu tiên".
"Ừm… anh nhẹ một chút nha." Hoắc Vi Vũ nói lí nhí.
"Ừ, anh sẽ làm từ từ." Cố Hạo Đình đồng ý, treo đồ của cô lên móc.