Cuối cùng, Khương Cửu Sênh tửu lượng tốt nhất lại say mèm trong khi Vũ Văn Xung Phong và Tạ Đãng không dám thả phanh. Bởi vì cô cứ nốc hết ly này đến ly khác nên họ ăn ý lựa chọn tỉnh táo khi cô say.
Thật ra Khương Cửu Sênh có tửu lượng rất tốt, có thể nói ngàn chén không say, nhưng không sao kiềm chế được trước ngàn vạn ly rượu ngon của trang trại này, uống gần say bí tỉ. Bình thường cô khá trầm tính, nhưng khi say lại hoàn toàn trái ngược.
Vũ Văn Xung Phong và Tạ Đãng đều đã thấy dáng vẻ khi say của cô, nên mới không dám uống nhiều.
Khương Cửu Sênh bắt đầu chân nam đá chân chiêu rồi! Cô híp đôi mắt long lanh đong đầy mem rượu, không đi nổi nữa bèn ngồi thụp xuống, ngẩng đầu nói: "Đãng Đãng, cậu cõng tôi về."
Cứ say một cái là lại gọi Đãng Đãng, hệt như ông già nhà cậu!
Tạ Đãng vò tóc cô thành một đống rối bù, ngồi xổm trước mặt cô: "Đúng là nợ đời, cụ nội ạ!"