Cung Ngũ mỗi lần học lớp tiếng Anh đều than ngắn thở dài, hoàn toàn nghe không hiểu.
Rõ ràng Yến Đại Bảo và cô cùng lên lớp, thời gian học cũng như nhau, Yến Đại Bảo còn không nghe giảng, nhưng câu hỏi nào cô ấy cũng biết mà cô lại không biết?
Vấn đề của người vào trường nhớ quan hệ như cô dần đần lộ ra, ngoài Cung Ngũ, tất cả mọi người đều hiểu bài, đều có thể trả lời câu hỏi của giảng viên.
Lẽ nào cô phải thi lại môn này sao?
Cung Ngũ đang chăm chú nhìn vào giảng viên, đột nhiên điện thoại reo lên, cô lén lấy ra xem, phát hiện là tin nhắn của Công tước đại nhân.
Trong tin nhắn chỉ hiện lên một con số: [169]
Cung Ngũ nhanh chóng trả lời lại: [Anh Phí, có phải hôm nay kiếm được một trăm sáu chín tệ không?]
Công tước đại nhân trả lời: [Ừ. Chăm chỉ học đi.]
[Giáo viên nói tôi đều nghe thấy nhưng không hiểu, nghe hay không cũng như nhau. (Hoan hô)]
[Không biết thì hỏi Đại Bảo, phải chăm chỉ nghe giảng.]