Dư âm tiếng gọi của Mặc Lộ Túc vẫn quẩn quanh, nhưng bên dưới đã không còn thấy bóng dáng Thủy An Lạc đâu nữa.
"Lạc Lạc..." Mặc Lộ Túc nhìn dòng nước đang chảy siết. Nếu không có vị sĩ quan đằng sau kéo lại thì e rằng chính anh cũng đã nhảy xuống theo luôn rồi.
"Bác sĩ Thủy!" Viên sĩ quan kia dường như cũng không ngờ được là sẽ xảy ra chuyện này, lập tức hô hào, "Cứu người nhanh, phái người xuống hạ lưu tìm ngay đi."
Trong rừng cây cách đó không xa, một bóng người đen xì nhanh chóng biến mất trong màn đêm đen kịt.
***
Tiếng chuông chói tai vang lên xé nát không gian yên tĩnh của màn đêm.
Lạc Hiên bị đánh thức. Anh ta tức giận bấm nhận điện thoại, có điều không biết đầu dây bên kia nói gì mà Lạc Hiên bỗng bật phắt dậy: "Gì cơ? Rơi xuống đâu?"