Descargar la aplicación
53.38% Kẻ chuyển sinh cuối cùng / Chapter 189: Chương 189: Tâm ma sợ hãi.

Capítulo 189: Chương 189: Tâm ma sợ hãi.

Chương 189: Tâm ma sợ hãi.

"Ngươi... ngươi sao lại...?!!"

Tâm ma Sở Vân Vi bất giác lùi lại một, hai bước hai chân kém chút đứng không vững trước sát khí kinh khủng mà Vương Nhất Tự toát ra.

Bành!

Vương Nhất Tự biến mất tại chỗ, liền sau xuất hiện trước mặt tâm ma Sở Vân Vi giáng thẳng một bạt tay vào mặt ả, đánh ả văng ra mấy thước, nằm sóng soài trên mặt đất.

Bành!

Tâm ma Sở Vân Vi còn chưa hết bàng hoàng sau tình huống vừa rồi liền bị một cước đá thẳng vào bụng lại văng ra thêm mấy thước, miệng hộc máu.

Ả lồm cồm bò dậy.

Sở Vân Vi bị nhốt ở không gian này đã ngàn năm, tách biệt hoàn toàn với tam giới, hấp thụ thiên địa linh khí từ Dạ Thảo Liên Hoa ngần ấy năm, lại không bị áp chế của Thiên đạo, tu vi cảnh giới cứ thế mà tăng đến Phá Thiên cảnh đỉnh phong, ở Nhân giới này nàng là không có đối thủ, những tên Võ Hoàng, Võ Thánh nàng chỉ cần búng tay một cái đủ đánh bay màu bọn chúng trong chớp mắt.

Tâm ma Sở Vân Vi lại là mạnh hơn bội phần.

Tâm ma chứa đựng oán hận, chứ đựng sự căm phẫn tích tụ qua ngàn năm của nàng, nó không hề biết sợ hãi, nó không hề biết tha thứ, nó không hề có cảm xúc, chỉ biết giết chóc.

Nhưng mà, ngay giây phút này đây, tâm ma Sở Vân Vi lại tỏ ra kinh sợ đối với tên nam nhân trước mặt kia.

Đường đường hàng thật giá thật một cái Phá Thiên cảnh đỉnh phong, tu vi cảnh giới thuộc về Thượng giới, lại bị một tên nam nhân ở Nhân giới dễ dàng phá vỡ phòng ngự đánh cho nam bắc nhận không ra.

Và, tâm ma Sở Vân Vi thật sự trở nên sợ hãi khi nhớ đến những lời nói lúc trước của Vương Nhất Tự, tên nam nhân này, quen với Viễn Tín khi hắn trở thành Đại Đế, điều này cũng có nghĩa tên nam nhân này chắc chắn đến từ Thượng giới.

'Một tên đến từ Thượng giới...làm sao lại xuất hiện ở chỗ này...?'

Tâm ma Sở Vân Vi khổ sở suy nghĩ.

Hự....?

Dòng suy nghĩ của tâm ma Sở Vân Vi bất chợt bị ngắt quãng bởi một lực lượng kinh khủng áp chế cả cơ thể ả, từ từ nâng ả lên không.

Bành!

Vương Nhất Tự vận Cầm Long Thức khống chế tâm ma Sở Vân Vi quăng ả vào gốc cây liễu đánh rầm một cái khiến ả phun máu.

'Đây...đây là cái gì lực lượng...?

Ta làm sao...làm sao lại không thể... thoát ra...?!!'

Tâm ma cả thân thể bị dán chặt vào gốc cây cổ thụ to lớn, không thể nào cựa quậy.

Vương Nhất Tự chậm rãi ung dung bước tới trước mặt Sở Vân Vi, giọng ôn tồn nói.

"Ngươi, trước sau gì cũng là nương tử của Viễn Tín, chỉ cần tâm ma ngươi tự giải trừ, trả lại lý trí cho chủ nhân của cơ thể này, bản tọa cũng sẽ không làm khó ngươi..."

"Ngươi nghĩ...ta sẽ làm theo lời ngươi hay sao...?

Nằm mơ...!"

Tâm ma Sở Vân Vi gằn giọng, cố giằng ra khỏi áp chế của Cầm Long Thức.

"Ồ...để xem xem ngươi có bản lĩnh lớn đến đâu!"

Chóc!

Vương Nhất Tự búng tay một cái liền bên cạnh xuất hiện vòng tròn trận pháp triệu hồi, từ bên trong làn khói Chùng Quỳ xuất hiện.

"Chủ nhân..."

Chung Quỳ cúi đầu trước Vương Nhất Tự.

"Nữ nhân sau lưng ngươi, vì oán hận chồng chất suốt ngàn năm đã sinh ra ma tâm, hiện tại đã mất đi lý trí, để cho tâm ma thao túng...

Tiểu quỷ, ngươi biết nên làm gì rồi chứ?"

Vương Nhất Tự ngón tay chỉ vào Sở Vân Vi nói.

Chung Quỳ liền háo hức quay người lại, nhìn chăm chăm vào Sở Vân Vi với ánh mắt thích thú.

"Ai nha, trường hợp này đúng là lâu rồi mới gặp a...

Chủ nhân, ngươi định như thế nào đây?"

"Chỉ cần khiến cho tâm ma biến mất là được, đừng tổn hại đến nữ nhân này!"

Vương Nhất Tự ra lệnh.

"Chuyện này đơn giản a!"

Chung Quỳ thản nhiên đáp sau đó dồn linh lực vào hai tay thi triển ra một vòng tròn trận pháp màu đen dưới chân Sở Vân Vi.

Vòng tròn trận pháp phát sáng liền sau đó từ bên trong trận pháp xuất hiện rất nhiều làn khói màu đen bao quanh lấy Sở Vân Vi.

Tâm ma Sở Vân Vi ngốc trệ trong giây lát không biết được tiểu yêu kia đang định làm gì thì bỗng chốc tâm thần trở nên đau đớn, cái cảm giác đau âm ỉ cứ vài giây lại nhói lên một lần rất khó chịu.

Trước mắt tâm ma Sở Vân Vi lúc này bỗng xuất hiện rất nhiều hình ảnh mà chỉ mình ả mới có thể nhìn thấy, ả ban đầu còn chưa hiểu chuyện gì, nhưng chỉ vài phút sau đó gương mặt bỗng biến sắc trở nên nhợt nhạt sau đó là sợ hãi hoang mang, mồ hôi bắt đầu túa ra, ả lắc mạnh đầu cố xua tan đi những hình ảnh kia nhưng không thể, ả nhắm mắt lại thì những hình ảnh ấy lại hiện ra trong tâm trí, không thể nào trốn tránh.

"Không!!!

Ta không muốn...!!

Ngừng...ngừng lại...!

Mau dừng lại!!!

Không!!!

Không!!!"

Tâm ma Sở Vân Vi la hét, giọng ả vang vọng khắp xung quanh vang lên rất thảm thiết, ả hét lên liên tục, sau đó ngưng lại một hồi, rồi lại hoảng sợ, lại la hét.

"Ngươi vừa làm gì thế?"

Vương Nhất Tự nhíu mày hỏi Chung Quỳ, ánh mắt quan sát Sở Vân Vi tựa như đang bị tra tấn trước mặt.

"Ta chỉ là đang cho nữ nhân này, nói đúng hơn là cho tâm ma của nữ nhân này trải nghiệm một chút sự đau đớn của việc chết đi sống lại luân hồi trăm năm mà thôi!"

Chung Quỳ giải thích, ánh mắt hiện lên gian xảo.

Trong cái thế giới tu tiên này, dù là con người, dù là yêu nhân, hay là ma nhân, tất cả mọi chủng tộc thì điều mong muốn duy nhất chính là được sống thật lâu, tất cả tu luyện để nâng cao cảnh giới tu vi cũng chỉ vì muốn được trường sinh, nỗi sợ cái chết luôn luôn ám ảnh tất cả, ngay cả tâm ma cũng vậy.

Tâm ma, mục đích thật sự của nó là chiếm hữu cơ thể của bản thể để được sống như một cá thể độc lập, mong muốn được sống của tâm ma còn lớn hơn rất nhiều so với bản thể, và nỗi sợ hãi về cái chết, về sự biến mất cũng là lớn hơn tất cả.

Chung Quỳ hiểu rõ chuyện này vì hắn vốn là Phán Quan của Minh giới, đối mặt với loại này tình huống, đối mặt với vô vàn linh hồn của những chủng tộc khác nhau ở Âm Ti, hắn vốn đã rất quen thuộc.

Trận pháp vừa rồi mà Chung Quỳ thi triển ra tên là Vạn Kiếp Luân Hồi trận, là một trận pháp gây ra ảo giác cực mạnh đánh thẳng vào tâm lý sợ hãi cái chết của tâm ma Sở Vân Vi.

Dù cho chỉ là ảo giác nhưng cảm giác mà trận pháp gây ra gần như là chân thật, đau đớn, chết đi sống lại, một vòng tròn không dứt, đến khi nào mục tiêu mất hết ý chí, tuyệt vọng và từ bỏ.

"Chuyện này sẽ kéo dài bao lâu?"

"Còn tùy vào ý chí của tâm ma...

Nhưng với biểu hiện bây giờ thì ta chắc chắn ả sẽ không trụ được qua nửa canh giờ!"

Chung Quỳ tự tin đáp lời Vương Nhất Tự.

Lạc Vẫn Đảo.

Phụng Hoàng Cổ trấn.

Đám đệ tử Thương Sơn phái sau khi dọn dẹp xung quanh hồ nước nơi Vương Nhất Tự và Liễu Doanh biến mất liền bày ra một đống lửa trại chuẩn bị nướng thịt.

Hoàng hôn cũng dần buông xuống, Trương Tố Tố, Mộc Phiến La, Hoa Vi Nghi cùng năm đệ tử, và cả Trác Hồng Quân cùng Kiều nhi ngồi quây quần lại bên đống lửa.

Trương Tấn, Âu Dương Kiệt nướng thịt hung thú sau đó đưa cho từng người.

Trác Hồng Quân cầm xâu thịt nướng trong tay nghĩ ngợi, nàng do dự một hồi sau đó lên tiếng hỏi.

"Trương cô nương, có thể cho ta hỏi một số chuyện được không...?"

Trương Tố Tố ngốc trệ nhìn qua phía Trác Hồng Quân, sau đó nhỏ nhẹ đáp.

"Trác trưởng lão...mời hỏi..."

"Vương chưởng môn có nói với ta... Thương Sơn phái của các vị chỉ mới là Thập lưu môn phái... điều này có đúng không?"

"Đúng vậy, Thương Sơn phái chỉ mới thành lập thời gian được có vài tháng mà thôi, số lượng đệ tử cũng chỉ hơn trăm người..."

Trương Tố Tố gật đầu trả lời.

"Vậy không lẽ Thương Sơn phái là tách ra từ một tông môn lớn nào đó...là tự lập môn hộ...sao?"

Trác Hồng Quân ngập ngừng hỏi.

"Sao ngươi lại hỏi như thế?!"

Mộc Phiến La nhíu mày, chen ngang cuộc nói chuyện.

"Ta...ta chỉ là thắc mắc...tại sao một Thập lưu môn phái...lại có thực lực...đáng sợ như vậy...đến ngay cả những tông môn lớn còn không bằng..."

Trác Hồng Quân ngón tay chỉ vào Lục Thiên Cầm tiếp tục nói.

"Lục cô nương... nếu ta không lầm thì đã là Võ Vương...ấy vậy mà chỉ là thân phận đệ tử của môn phái...

Nếu dựa vào thực lực của một mình đệ tử này của Thương Sơn phái...cũng đã đủ để trấn áp một cái Lục lưu môn phái..."

Trác Hồng Quân đã tận mắt chứng kiến sức mạnh vô lý của một tên đệ

Trương Tố Tố lắc đầu trước lời nói kia của Trác Hồng Quân.

"Trác trưởng lão, ngươi hình như đã lầm..."

"Ta lầm... chuyện gì?!"

Trác Hồng Quân ngốc trệ.

"Cầm nhi đúng thật là đệ tử mạnh nhất trong các đệ tử của Thương Sơn phái ta, nhưng mà, nha đầu này là Kiếm Võ Song Vương chứ không đơn thuần chỉ là Võ Vương..."

Trương Tố Tố giải thích.

"Một... một Kiếm Võ Song Vương...?"

Trác Hồng Quân khoé miệng giật giật.

Trác Hồng Quân khẽ liếc sang Lục Thiên Cầm, trong lòng nghĩ ngợi.

'Nữ nhân này...tuổi chỉ khoảng hai mươi... lại là Kiếm Võ Song Vương... một thiên tài ngàn năm hiếm có... nếu như được bồi dưỡng ở Thiên môn Đại học các... tiền đồ sau này vô lượng...'

"Vậy...các vị có thể nói cho ta biết... Vương chưởng môn... rốt cuộc là cảnh giới gì không...?"

"Chuyện này..."

Trương Tố Tố ngập ngừng.

"Chuyện này đến bọn ta cũng không rõ!"

Mộc Phiến La tiếp lời Tố Tố.

'Không rõ...?

Hay là không muốn tiết lộ...?'

Trác Hồng Quân suu nghĩ.

"Sư nương, nhìn kìa, là chưởng môn!"

Trương Tấn bất ngờ cắt ngang dòng suy nghĩ của Trác Hồng Quân, tay chỉ về phía hồ nước.

Cả đám người liền ánh mắt mừng rỡ hướng tới nơi đang xuất hiện cổng không gian.

Nhưng mà.

Xuất hiện ở cổng không gian lúc này là Liễu Doanh với tư thế ngã ngửa ra sau.

Liễu Doanh vừa ra khỏi cổng không gian, hai tay chống phía sau lập tức đẩy mạnh cơ thể về phía trước tạo đà muốn lao vào cổng không gian một lần nữa, nhưng mà động tác dù có nhanh vẫn là không kịp với tốc độ biến mất của cổng.

Liễu Doanh tâm thần bấn loạn, hét lớn.

"Không!

Vương chưởng môn!!!"

Nàng với hai tay về phía trước, cố níu giữ cánh cổng nhưng chỉ chạm được vào hư không.

Cả đám người ngốc trệ trong vài giây trước tình huống vừa xảy ra sau đó liền lập tức tốc đến chỗ Liễu Doanh.

"Liễu cô nương..."

Trương Tố Tố giọng quan tâm lên tiếng.

"Đã xảy ra chuyện gì?!!

Phu quân của bọn ta đâu, sao không cùng ngươi trở về?!!"

Mộc Phiến La nhăn mặt, giọng gấp gáp hỏi.

"Vương... Vương chưởng môn...vì...vì cứu ta...đã hy sinh...ở lại bên trong đó..."

Liễu Doanh hai hàng nước mắt chảy dài, quay qua nấc lên từng tiếng đáp lại Mộc Phiến La.

Lời này của Liễu Doanh lập tức khiến cho cả bọn trở nên hoang mang lo lắng.

"Liễu cô nương...mọi chuyện rốt cuộc là như thế nào...?".


Load failed, please RETRY

Estado de energía semanal

Rank -- Ranking de Poder
Stone -- Piedra de Poder

Desbloqueo caps por lotes

Tabla de contenidos

Opciones de visualización

Fondo

Fuente

Tamaño

Gestión de comentarios de capítulos

Escribe una reseña Estado de lectura: C189
No se puede publicar. Por favor, inténtelo de nuevo
  • Calidad de escritura
  • Estabilidad de las actualizaciones
  • Desarrollo de la Historia
  • Diseño de Personajes
  • Antecedentes del mundo

La puntuación total 0.0

¡Reseña publicada con éxito! Leer más reseñas
Votar con Piedra de Poder
Rank NO.-- Clasificación PS
Stone -- Piedra de Poder
Denunciar contenido inapropiado
sugerencia de error

Reportar abuso

Comentarios de párrafo

Iniciar sesión