Descargar la aplicación
100% [FANFIC] Trái Tim Ở Nơi Riêng Tư / Chapter 2: Chương 2: Nữ nhân sao?

Capítulo 2: Chương 2: Nữ nhân sao?

Sau khi Lam Ngụy trở về từ khu Đông Nam Á vài ngày lại cùng Lam Tư lên đường đến Philippines. Lam Ngụy so với Lam Đàm và Ảnh cả ba chính là cánh tay đắc lực của Lam Tư.

So với ai ba người này cũng tương ứng như đám Tứ Ưng ở Tề gia, lòng trung thành hơn bất cứ ai, tài giỏi đều không kém, đây cũng chính là đám người giúp cho Lam bang càng ngày càng vươn rộng bàn tay.

Lam Đàm và Lam Ngụy đi theo Lam Tư cùng lúc và được chính tay Lam Tư huấn luyện, vào sinh ra tử cùng nhau, nên đối với họ Lam Tư chính là người cho họ ánh sáng, cho họ một con người, họ thề nguyền mãi trung thành cùng Lam Tư và Lam bang.

Còn riêng Ảnh thân là người Đông Doanh (Cách gọi của người Trung Quốc đối với người Nhật Bản) là người tinh thông những thứ mà khoa học không thể giải thích như ẩn thân là một điển hình. Những người này có tiền cũng không phải là kiếm ra được.

Thứ nhất vì người có thể đạt đến trình độ này trên thế giới bây giờ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Thứ hai chính là những người này rất ít phục tùng ai, với khả năng của họ, thì còn cần dựa vào ai chứ. Nhưng Ảnh đã chịu đi theo Lam Tư thì chứng tỏ rằng, anh ta hoàn toàn đều là tự nguyện và ninja đều có lòng trung thành tuyệt đối vì đối với họ nó là một lời thề vĩnh cửu.

Lam Tư có thể nói là một kẻ phong tình vạn chủng, nhưng ẩn dấu dưới chúng chính là máu tanh. Bên ngoài yêu nghiệt thì bên trong là tàn nhẫn cùng cực. So với Tề Mặc hoàn toàn không kém bá đạo, ngông cuồng, tàn nhẫn, nhưng khí chất lại tà ác đến đáng sợ.

Tề Mặc lãnh đạm như tảng băng tĩnh lặng, thì Lam Tư lại yêu dã hàng vạn khí chất nói là lửa cũng không phải nói là băng lại càng không, hắn là sự pha trộn mà chỉ có của loài Sói và yêu nghiệt của Cáo, những loài mà không ai dám đùa bỡn, nếu không nó sẽ trở mặt khiến cho người động đến này không trở nổi tay.

Do Lam Tư đã đi nên Tề Thiên Vũ không còn chỗ có thể dung thân được nữa, nên nhóc con đành chạy về nhà. Vừa về đã thấy Ly Tâm đang tâm sự cùng ông Khúc Vi, chắc chắn hai người đang nói chuyện về cổ vật, vì trên mặt Ly Tâm cứ như hoa đồng tiền, điều mà có thể khiến mami của nhóc phấn kích như thế thì chắc chắn là hết bảy phần liên quan về đồ cổ.

"Mami!" Tề Thiên Vũ lập tức nhào vào lòng cô mà ngồi, Ly Tâm dù đang nói chuyện nhưng khi Tề Thiên Vũ đến cũng vui vẻ đem nhóc con của mình để trong lòng.

Tề Thiên Vũ sau khi ổn định chỗ ngồi trong lòng của Ly Tâm lập tức nhanh nhảu nói: "Ông Khúc, ông lại đem cổ vật gì về đây thế, khiến mami của cháu không ngậm được cả miệng?"

Giọng nói ngây thơ của trẻ con kèm theo bộ dạng cầm một miếng ngọc trên tay chăm chú nhìn rồi lại nhìn đống đồ vật trên bàn với dáng vẻ người lớn của Tề Thiên Vũ khiến cho Khúc Vi bật cười: "Cái này sao, đều là đồ bằng ngọc đấy. Trị giá của mấy cái trên bàn tổng cộng là mấy triệu đô la ấy chứ, nhưng mà cái con đang cầm trên tay thì lại là mấy triệu đô la mình nó rồi đấy. Đúng là biết nhìn hàng thật nha, Tiểu Vũ!"

Tề Thiên Vũ nghĩ nghĩ đôi mắt thoáng chốc lóe sáng, trong lúc cậu chưa kịp phản ứng đột nhiên miếng ngọc trong tay đã bị đoạt lại.

Ly Tâm giơ miếng ngọc lên cao tránh việc Tề Thiên Vũ lại làm bậy, nhìn ngóc con trong lòng mình đang ngước nhìn tha thiết, Ly Tâm cứng rắn nói: "Con đừng có hòng có mấy ý nghĩ gì nữa, lần này đừng mong mami cho con thực hiện cái ước mơ quỷ quái gì đó!"

Tề Thiên Vũ trề môi, bộ dạng ủy khuất lên tiếng: "Nhưng con chỉ muốn tặng quà cho mami thôi, như thế sẽ khiến mami vui vẻ!"

Ai làm mẹ mà không mềm lòng trước cảnh con mình dùng giọng điệu như thế nói những lời này. Ly Tâm cũng không ngoại lệ, đặc biệt Tề Thiên Vũ còn là nhóc con mà cô cưng chiều chứ, nhưng đó cũng chỉ thoáng qua lúc đó, Ly Tâm nhanh chóng tỉnh táo.

"Con đừng có nghĩ dùng mấy lời này thì mẹ sẽ đồng ý với con!" Cô vẫn còn nhớ rõ cũng vì lần đó giúp Tề Thiên Vũ mà mình bị Tề Mặc trừng phạt khóc liệt, bây giờ không thể đi lại vết xe đổ này được.

Tề Thiên Vũ bắt đầu kĩ xảo diễn xuất: "Huhu...chú xinh đẹp không thương con, bây giờ cả mami cũng không thương con nữa rồi!"

Ly Tâm lập tức bỏ miếng ngọc lên trên bàn, cũng không quên đẩy về phía xa, để tránh Tề Thiên Vũ làm bể, món đồ bằng ngọc mà cô thích, sau đó dỗ dành: "Mami đâu có nói chứ, đừng khóc nữa, được không nè!"

Phong Vân William vừa vào tới là nhìn tới cảnh này, thấy Ly Tâm nhíu mày khó xử, ánh mắt còn có chút động tâm, Phong Vân William không khỏi lắc lắc đầu, nhanh trí nói: "Tiểu Vũ, Daddy cháu về rồi kìa!"

Một câu nói khiến bầu không khí từ cảm động sang không khí căng thẳng, Tề Thiên Vũ là người phản ứng nhanh nhất. Cậu bé nhanh chóng nhảy ra khỏi lòng của Ly Tâm, chuyển sang ông Khúc bên kia, sau đó lau lau khóe mắt.

Khúc Vi chứng kiến cảnh này xong dở khóc dở cười nhìn cậu nhóc như dịch chuyển từ chỗ Ly Tâm sang chỗ ông ta, không để lại dấu vết nào. Tề Mặc quả nhiên bao giờ cũng khiến ai cũng cảm thấy sợ như thế này, cả con trai hắn cũng đọ cho bằng được.

Phong Vân William để tình thế ổn định mới tiếp tục đi vào, cậu ta ngồi xuống sofa cạnh chỗ Khúc Vi, mỉm cười điềm nhiên: "Tẩu thoát nhanh thật đấy, Tiểu Vũ, anh cảm thấy em có thể làm điệp viên đấy!"

Ly Tâm trừng mắt với Phong Vân William: "Em hết chuyện hay sao hả? Dọa chết người đó!"

Phong Vân William xùy một tiếng trả lời: "Em đây là đang giúp chị đó, không biết tốt xấu, đúng không Tiểu Vũ?"

Tề Thiên Vũ phồng má nói với cậu ta: "Anh xinh đẹp xấu tính, hù dọa em!"

Mọi người bật cười ha hả, lúc này Tề Mặc bước vào theo sau hắn là Jiaowen lão đại và đám Hồng Ưng, đột nhiên không khí có chút lạnh không rõ nguyên do.

Ly Tâm là người phản ứng đầu tiên, cô đi về phía hắn, kéo tay hắn đến chỗ sofa, dự tính sẽ xoa bóp cho hắn nhưng Tề Mặc lại để cô dựa vào lòng mình. Mọi người làm như không thấy chỉ có Phong Vân William bày ra bộ dạng khinh bỉ, Jiaowen thì làm bộ mặt quỷ với Hồng Ưng và Hoàng Ưng ở phía sau anh ta.

"Có chuyện gì sao, Tề Mặc?"

Tề Mặc nhắm nghiền mắt, nhưng cũng trả lời câu hỏi của cô: "Không có gì cả!"

Ly Tâm ngước nhìn hắn, không có chuyện gì mà đám Jiaowen lại ở đây sao? Cô không lầm thì Jiaowen bây giờ đáng lẽ phải ở Châu Á thì phải?

"Lam Tư đã qua Đông Nam Á, nghe nói vận chuyển một lượng vũ khí lớn qua Philippines, mà bên đó cũng đặt tôi một lượng vũ khí, tôi đã tính đi trước họ một bước, nhưng không ngờ Lam Tư lại hành động trước còn sắp cho tôi một cái bẫy, làm hại tôi đã mất đi một nửa số lượng vũ khí, cho nên tôi phải vòng về!"

Jiaowen lên tiếng nói rõ vụ việc cho Ly Tâm, nháy mắt cô đã hiểu, đây cũng là lý do vì sao Jiaowen ở đây.

Lô vũ khí mà Tề gia bán cũng là ở chiến địa đó, nhưng mà Lam Tư đã đi trước một bước, nên Jiaowen phải đi về và lại quay đầu qua Tề gia, chắc hẳn là xin cứu viện.

Tề Mặc trừng mắt nhìn Jiaowen vừa nói xong: "Tôi bảo anh nói sao?"

Ly Tâm tiếp lời: "Lô vũ khí đó bây giờ đã vận chuyển đến đâu?" Đây mới là mấu chốt mà cô quan tâm, cô biết lô vũ khí của Jiaowen vận chuyển lần này một phần cũng của Tề gia trong đó mà bây giờ lại phải tiếp thêm một phần nữa, việc này mới khiến Tề Mặc không vui.

"Bây giờ chắc hẳn nó đã đi đến Philiipines!"

"Cho nên bây giờ các anh không xuất phát luôn sao?"

Nghe Ly Tâm hỏi một câu ngây thơ như thế Jiaowen rất muốn mắng cô một trận, nhưng khi nhìn Ly Tâm, anh ta mới biết cô nàng là đang trừng mắt hắn, bộ dạng nghiêm túc chứ không như đùa.

Jiaowen lắc lắc đầu: "Không phải, mà là chúng ta sợ là không còn thời gian. Cho nên Lam Tư hắn đã biết trước dù chúng ta đủ số lượng cung cấp nhưng bây giờ xuất phát cũng sẽ không kịp nữa. Bên Lam Tư hắn lại có một lượng vũ khí, nên chắc chắn bên đó sẽ lấy hàng của Lam Tư. Các mối liên kết bất bình đẳng về kinh tế ở Phillipines cũng là một trở ngại!" Tề Mặc gần như không có thế lực ở đó cho nên chúng ta không thể hạ lệnh đột xuất qua đó.

Tề Mặc còn là một người không thích trễ hẹn, điều này cả giới Hắc đạo đều biết, lần này hắn xem như đã mất một phần uy tín ở Đông Nam Á. Mà đầu sọ gây chuyện lại là Jiaowen, chỉ sợ anh ta sẽ có chuyến đi Châu Phi đào kim cương dài dài. Điều chính thức khiến Tề Mặc hắn chỉ tỏa ra khí băng chính là như vậy.

Ở nơi tòa nhà thủ đô của Phillipines, Lam Tư thưởng thức ly rượu hắn vừa tự pha chế xong và nhâm nhi thưởng thức. Ly rượu mang màu xanh lục óng ánh vàng dưới ánh đèn tối mờ không ngờ lại phản chiếu một vẻ đẹp kì lạ.

"Lam lão đại, cảm ơn lô vũ khí này của ngài ạ, thật vinh hạnh, ngài cần gì thì cứ lên tiếng chúng tôi sẽ không phụ ngài!"

"Ông biết vậy là tốt rồi. Lui đi!"

Lam Tư hạ lệnh, ông già kia còn muốn nói gì đó, nhưng mà ông ta cũng cứng họng, nên cúi đầu lui ra ngoài.

Trong cần phòng chỉ còn Lam Tư ở đó, thưởng thức ly rượu của bản thân, đột nhiên Lam tư được chứng kiến một màn hình ảnh rượt đuổi phía dưới, khiến cho làn đường khắp nơi hò hét chói tai.

"Nữ nhân sao?"


Load failed, please RETRY

Un nuevo capítulo llegará pronto Escribe una reseña

Estado de energía semanal

Rank -- Ranking de Poder
Stone -- Piedra de Poder

Desbloqueo caps por lotes

Tabla de contenidos

Opciones de visualización

Fondo

Fuente

Tamaño

Gestión de comentarios de capítulos

Escribe una reseña Estado de lectura: C2
No se puede publicar. Por favor, inténtelo de nuevo
  • Calidad de escritura
  • Estabilidad de las actualizaciones
  • Desarrollo de la Historia
  • Diseño de Personajes
  • Antecedentes del mundo

La puntuación total 0.0

¡Reseña publicada con éxito! Leer más reseñas
Votar con Piedra de Poder
Rank NO.-- Clasificación PS
Stone -- Piedra de Poder
Denunciar contenido inapropiado
sugerencia de error

Reportar abuso

Comentarios de párrafo

Iniciar sesión