Descargar la aplicación
66.66% Honey, Let's love / Chapter 2: Chap 2

Capítulo 2: Chap 2

Trước khi ba mẹ ly hôn, Lưu Chương khi còn rất nhỏ đã được dẫn đi tới rạp phim. Chỉ là sau này gia đình không còn hòa thuận, anh biến thành cục nợ của cha mẹ bị đẩy qua đùn lại, cuối cùng mới được ông ngoại nuôi dưỡng. Từ ấy, anh cũng không đến rạp phim lần nào.

Thế nhưng hiện tại, Lưu Chương nghi ngờ nhìn xung quanh, anh hình như đang ngồi trên một cái ghế tình nhân ở trong rạp phim, màn ảnh rộng trước mắt đang chiếu những thước phim về cuộc đời từ nhỏ đến lớn của anh. Theo bản năng nhìn hướng bên cạnh, là một bóng người quen thuộc, nhận ra được ánh mắt của anh, cậu quay đầu, mặt nạ dưới bóng tối hơi phát sáng: "Lại gặp mặt rồi."

"Cậu…" Cảnh tượng lần trước trong mộng dây dưa hiện lên rõ ràng trước mắt, Lưu Chương hiếm khi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, một hồi lâu mới bình tĩnh lại, mím môi không nói nữa. Giấc mộng lần này, đúng, chắc cũng là ở trong mơ,anh cố gắng hít thở đều lại nhưng bàn tay đặt ở trên đầu gối vẫn cứ run rẩy.

Cánh tay đột nhiên bị kéo lại, người kia lập tức sáp đến, cảm giác ấm áp trên làn da làm Lưu Chương thiếu chút nữa bỏ chạy, rất cố gắng mới kiên trì ngồi xa một chút. Đối phương cũng không tức giận, tiếng cười khẽ vang vọng trong phòng, sau đó bước lại gần phía Lưu Chương, từ bên trong góc tối, một cơ thể trần trụi da thịt không hề che lấp lộ ra trước mắt anh."Rõ ràng là anh muốn thấy tôi, tại sao lại né tránh?" Vừa nói,cậu vừa đưa tay ra đặt lên đùi Lưu Chương: "Tôi cho phép anh chạm vào tôi nha."

Khác với lần trước bị trói đến nổi không có cách nào nhúc nhích được, lần này đối phương ngoại trừ cởi sạch quần áo ra, trên người cũng không có một cái khuyên ngực nào cả. Có thể bởi vì không còn bị trói, hành động tự ý làm bậy càng thêm rõ ràng, cho dù thấy được ánh mắt nhắc nhở của Lưu Chương, nam nhân trẻ tuổi vẫn cứ cong xong khóe miệng, ngón tay giống như khiêu khích quẹt qua lại cây thịt ở giữa hai đùi, xoa quanh bụng dưới.

"Chờ đã!" Lưu Chương kinh sợ, bắt bàn tay hư hỏng của cậu, bốn phía cũng không có truyền đến âm thanh nào nữa,anh cũng không cách nào biết còn người nào khác trong phòng hay không. Dù sao cũng là rạp chiếu phim, nơi công cộng cũng không phải chỗ có thể bậy bạ. Tầm mắt không thể khống chế lướt qua vòng eo dẻo dai của cậu, khẽ nhếch trên môi, người kia cố ý thè lưỡi, làm ra động tác mời hôn. Có chút bối rối quay đầu, Lưu Chương mừng là đang ở lô ghế riêng, hoàn cảnh tối tăm có thể che giấu mảng đỏ chót bên tai: "Cậu đừng làm bậy." Ngừng lại một chút, bỗng nhận ra giọng mình có hơi dịu dàng,anh lại gằn giọng nghiêm túc hơn, giống như là đang trách móc: "Cậu rốt cuộc là ai?"

Làm bộ mặt rưng rưng muốn khóc, người kia cắn chặt môi dưới, động tác trong tay lại càng ngày càng manh động, bàn tay không bị nắm lấy nhanh nhẹn tìm được thân dưới Lưu Chương, bất tri bất giác một cảm giác ấm áp mềm mại đã bao trùm vật đang cứng rắn: "Là anh không cho tôi nói mà." Người cũng chen vào, làm cho anh không có cách nào trốn tránh: "Ngay cả mặt nạ anh còn bắt tôi phải mang đây." Bộ phận chưa từng được ai chạm vào bị xoa xoa ra cảm giác, tuy rằng cách lớp quần vải, mà vẫn cứ cường tráng đến không thể coi thường. Lưu Chương lập tức không biết phải phản ứng thế nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương áp đến, dùng miệng cắn mở từng hột từng hột cúc áo.

Loại cảm giác say rượu lại một lần nữa xông tới, Lưu Chương không cách nào hiểu nổi, rõ ràng lúc bắt đầu giấc mơ anh phi thường tỉnh táo."Cậu, cậu không phải là chuốc thuốc độc tôi chứ?" Nỗ lực nháy mắt mấy cái, người trước mặt trở nên mơ mơ hồ hồ, chỉ có thể cảm thấy thân thể tinh tế nằm ở ngực, mặt nạ đè lên có chút đau."Không phải tôi, là anh." Thuận một đường liếm xuống dưới, đầu lưỡi trơn trượt lưu lại vết tích mang theo mùi vị bản thân, đến bộ phận gần bụng dưới thì không còn cách nào tiếp tục, người kia cảm giác sâu sắc tiếc nuối, ngẩng đầu lên tiếp tục nói: "Là anh không muốn đẩy tôi ra, lại không dám thừa nhận." Vừa dứt lời,cậu lại kéo phéc mơ tuya quần Lưu Chương, lộ ra trụ thịt trướng phình bị quấn lấy.

Giống như mất hết sức lực, Lưu Chương mất công tốn sức đưa tay cũng chỉ có thể hơi hơi đụng tới cậu, không có cách nào cương quyết gỡ bỏ. Hạ thân cương cứng rất nhanh bại lộ tại trong không khí lạnh lẽo, sau đó bị nắm chặt trong bàn tay của người kia, chậm rãi trượt lên xuống, từ gốc rễ đến đỉnh khổng lồ. Động tác có thể nói dâm loạn như vậy làm Lưu Chương bất chấp mà muốn đứng dậy, thế nhưng đồng thời cảm giác trên hạ thân lại ngăn trở suy nghĩ, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại không nhìn, bên tai vang lên âm thanh như tiếng than thở trong đáy lòng đối phương: "Bự thật, đúng như tôi đoán." Nhưng mà kết cục lừa mình dối người lại càng khó nắm giữ, sau khi đóng lại thị giá thì các cảm quan càng nhạy cảm, đặc biệt là ngón tay xoa quanh quấy nhiễu dữ những mạch máu, lúc bị vuốt ve đến nỗi trên đỉnh trụ thịt nhiễu ra chất lỏng,ăn không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Đối phương tìm tòi một hồi, thuần thục không ít, một tay dính nhớp tinh dịch xoa tuốt dương v*t, một ngón tay uốn lượn gảy gảy quy đầu, sau lại cố ý đưa ngón tay vào miệng anh, ép Lưu Chương thở dốc.

Cuối cùng vẫn phải mở mắt ra, người kia nửa quỳ trên ghế thủ dâm cho anh, sau lại như nóng lòng muốn thử định há mồm nuốt lấy, tính khí cụ sát qua hai má cũng không thèm để ý."Mau buông ra!" Lưu Chương cảm thấy được mình giãy dụa cũng không có tác dụng gì, ngoài miệng không chịu thua, nỗ lực kêu ngừng đối phương. May mà, người kia thử mấy lần, cũng không có cách nào dùng cách này, bĩu môi chuyên tâm lấy tay thưởng thức dương v*t phình bự hơn một vòng của Lưu Chương: "Tôi muốn chờ anh nguyện ý để tôi ăn." Giọng điệu bên trong tràn đầy tiếc nuối.

Lưu Chương sợ hãi không thôi, lần trước đầu nóng lên đi hút ngực người ta một trận, dù sao cũng là do mình chủ động nên không nói, mà lần này, mình làm sao có thể để một người xa lạ khẩu giao cho?"Tuyệt đối không thể."ảnh căm giận trả lời, đáy lòng trước sau đối giấc mơ kỳ quái giữ vững đề phòng, khổ nỗi bản thân vô lực mới không thể phản kháng.

"Tôi cũng không phải cưỡng dâm anh." Thẳng thắn làm Lưu Chương cũng phải đỏ mặt, người mới mở miệng: "Anh cũng rất sướng mà." Nói rồi lại chà lên lỗ nhỏ đang tràn ra chất lỏng màu trắng, Lưu Chương hô hấp trở nên gấp gáp và vẩn đục, sau cũng không thể nói được, không thể làm gì khác hơn là một bên thở dốc một bên nghe lời của đối phương: "…tôi cũng muốn cho anh biết tôi là ai, anh cái người chậm tiêu này… Quá đáng ghét.

Hình như trước đây cũng có ai đó nói mình chậm tiêu?

Cái ý niệm này rất nhanh bị khoái cảm nhấn chìm không còn tung tích tung tích, Lưu Chương có được một chút chút khí lực, ngón tay vô ý thức xoa lên khuôn mặt của đối phương. Viejex này khiến cậu có hơi phân tâm, nhận ra được hành động của anh, quay đầu ngậm ngón tay Lưu Chương vào miệng, dùng nướt bọt thấm ướt, đồng thời mô phỏng cử động giao hợp hút ngón tay vào trong cổ họng ấm áp ra ra vào vào."A…muốn làm người của anh cơ…" Mơ hồ không rõ rên rỉ, người kia cũng không nhớ vật trong tay, chỉ lo đối phó với nnhững ngón tay trong miêng, một bên tiếp tục khiêu khích dương v*t và quy đầu bằng tay kia, cả túi tinh nặng trịch cũng yêu thích không buông tay mà cầm lấy ước lượng.

Cố hết sức ngắn cản bản thân thở dốc, Lưu Chương mắt đỏ lên cảm giác thấm ướt trên tay phi thường kỳ quái, thêm vào hạ thân mãi vẫn không được buông tha, cảm giác muốn bắn rất mãnh liệt. Nhưng mà người kia mút một hồi, liền nổi hứng phun ra ngón tay trong miệng, ngồi dậy nhìn từ trên cao xuống, thưởng thức bộ dạng Lưu Chương quần áo ngổn ngang, giống như rất thoả mãn đối với áp bức một người đàn ông lạnh lùng ra tình trạng này, đắc ý mà liếm liếm đôi môi, ngón tay cái lặng lẽ đè xuống lỗ nhỏ trên cây thịt của Lưu Chương, cương quyết ngăn chặn dục vọng: "Muốn bắn sao?"

Lưu Chương xưa nay chưa từng tưởng tượng được một giấc mơ cũng có thể mặn đến mức độ này, hơn nữa ở trong mơ chính mình hoàn toàn mất đi thế chủ động, mặc người xâu xé hiếp đáp, lại nhận được câu hỏi tràn đầy ác ý.Anh lại nhớ đến chính mình thân là tổng tài lạnh lùng, sự tự tin bình thường tuyệt đối không thể ném, liền cố gắng nghiêm mặt nói rằng: "Cậu buông ra." Chỉ là trong giọng nói trộn lẫn hơi thở hổn hển vẩn đục đã hoàn toàn bại lộ sự kích động của anh.

"Trẻ hư thì phải bị phạt, người lớn mà hư cũng thế." Mặc anh từ chối, người kia cười giả lã, vén sợi tóc buông ở xuống bên tai, sau đó cúi người chui đầu vào giữa hai chân Lưu Chương, si mê nhìn vào ngón tay thấm đẫm tinh dịch trào ra, khẽ ngẩng đầu nhìn thẳng Lưu Chương, há to mồm lộ ra đầu lưỡi.

Tựa hồ ý thức được thâm ý của đối phương, Lưu Chương cố nén dục vọng, chống trả đến cùng. Thế nhưng người kia đã biết rõ điểm yếu của anh, đặt ngón tay lên lỗ nhỏ ở trên trụ thịt chà sát, tình cờ đầu ngón tay nhẹ nhàng cắm vào, kích thích mẫn cảm: "Đừng lên tiếng, coi chừng xung quanh có người nha."

Lúc này anh mới nhớ tới hai người ở rạp chiếu phim,bên cạnh không biết tại sao tựa hồ vang lên tiếng người, Lưu Chương lập tức căng thẳng, nếu như bị phát hiện bọn họ lại làm mấy chuyện khác người ở đây, khẳng định ngày mai làm tiêu điểm trên báo. Đầu óc trống rỗng, quên mất là mình đang mơ, Lưu Chương cắn răng chịu đựng.

"Ít nhất cũng cho tôi ăn tí đi?" Người kia nuốt một ngụm nước bọt, lè lưỡi cùng đợi cái gì, hiển nhiên cũng kích động, cả người nổi lên ửng hồng. Cảm giác được vật trong tay đang ở ngưỡng bắn ra, cậu lập tức hé miệng, làm ra động tác chuẩn bị tiếp nhận.

Dưới sự khiêu khích mạnh mẽ, Lưu Chương cuối cùng cũng chịu thua, cảm giác lên đỉnh lúc này so với khi trước tự mình làm còn mãnh liệt hơn, cơ hồ là không cách nào nhịn được, dấu răng trên môi sâu hơn, cũng không ngăn cản được khát vọng bắn tinh. Lượng lớn tinh dịch đột nhiên phun trào, phần lớn trút vào trong miệng người ở giữa hai chân của anh, không ít tràn ra tung toé, rơi trên mặt cậu cùng bụng của mình. Không có lộ ra biểu tình khó chịu nào, giữ nguyên dáng vẻ yêu thích đối với tinh dịch nồng nặc mùi vị, người kia vẫn luôn nhếch miệng, mãi đến khi dương v*t trong tay từ từ mềm nhũn, mới dừng lại hành động nuốt xuống, ở cổ họng lộ ra vài âm thanh đau đớn.

Nỗ lực ăn hết dịch trắng trong miệng, người kia mới cười khanh khách hỏi: "Giữ lâu rồi nhỉ? Từ sau lần trước cũng không tự mình thủ dâm à?" Cao trào xong trong mắt Lưu Chương vẫn chỉ là một màn trắng xoá, một hồi lâu mới lấy lại tinh thần, âm thầm chửi chính mình lực tự kiềm chế kém, thân thể rốt cục có thể nhúc nhích lập tức đẩy người ra, sửa sang lại quần áo xong mới trả lời: "Không có liên quan gì với cậu." Bên tai lại đỏ đến mức toả nhiệt, hình ảnh vừa nãy người kia ăn tinh dịch của mình quá ư là dâm đãng, quá sức tưởng tượng của anh…

Mặc dù không được thứ mình khao khát, thế nhưng người kia đã hài lòng, đặc biệt là một bụng tinh dịch chỉ thuộc về riêng cậu làm cậu khá là tự đắc: "Có chứ, tích góp bao lâu đều là cho tôi." Lưu Chương còn chưa kịp phản bác,cậu đã trước một bước đứng lên, hướng ra phía sau: "Lần này cứ tạm thế đi, ngoan ngoãn chờ tôi."

Màn ảnh chiếu phim đã sớm tối xuống, xung quanh tối đến không nhìn được năm ngón tay, người kia đứng ở ánh sáng phía cuối đường, mang theo nụ cười nhìn Lưu Chương. Lưu Chương vẫn không hiểu lời của đối phương, càng không muốn đáp lại, sắc mặt khôi phục lạnh lùng thường ngày."Gặp lại sau" người kia xoay người, tự nhiên đi về phía trước, thân thể một chút một chút tan vào màn đen, cuối cùng mới quay đầu nói với anh: "Đúng rồi, quên nói cho anh biết, nơi này ngoại trừ chúng ta thì không có người khác nha. Đều là ảo giác thôi nạ ~" vừa dứt lời, cả người liền biến mất.

Sau cũng không nhìn thấy.

"Haaa!!!" Từ mộng dài tỉnh lại, Lưu Chương phát hiện mình cả người toàn mồ hôi, bị bán cưỡng bách thủ dâm rồi cuối cùng lại bị gạt khiến anh thấy cực kì tức giận, thế nhưng sự dính nhớp trong quần lại khá rõ ràng, không thể làm gì khác hơn là trước tiên đi rửa mặt. Nước nóng cũng không có tác dụng, mở nước lạnh tắm sạch từ đầu đến chân, mới rửa đi nhiệt độ trên da thịt."Rốt cuộc là tại sao…"anh vắt hết óc cũng đoán không ra nguyên nhân của những giấc mộng đó, hơn nữa giấc mộng bình thường là do chính mình buổi sáng nghĩ tới tối nằm mơ,nhưng anh công tác cả ngày, ngoại trừ trước đó có gặp mặt bác sĩ tâm lí một lần, không hơn.

Lắc đầu, đem suy nghĩ phức ném ra sau, Lưu Chương một tay chống tại trên tường, một tay vén lên mái tóc ướt nhẹp, trên người lạnh ngắt. Trở lại giường,anh mới nhìn gian phòng trước mắt, đã 4 giờ sáng, trên điện thoại di động hiện lên một tin nhắn do ngủ thiếp đi nên không thấy: "Ngủ ngon, mơ đẹp." Phát kiện người kí tên là bác sĩ tâm lý, phía sau kèm theo tên của đối phương —— Lưu Vũ.

Không tự chủ được nhớ lại dung bác sĩ mặt, Lưu Chương xoa xoa huyệt thái dương, không hiểu nổi chính mình gần đây thế nào. Nếu như tiếp tục mơ giấc mơ kì quái như vậy,anh có nên đi nói chuyện với bác sĩ tâm lý một lúc không? Nhưng ngồi trước gương mặt thanh tú, thật sự quá khó mở lời.

Nghĩ ngợi một chút, đem mình vùi vào trong chăn, ngày mai còn có một đống công tác phải xử lý, sao mà có thời giờ nghĩ bậy nghĩ bạ. Lưu Chương thở dài, mang theo tâm lí loạn như ma mà ngủ.

Mãi đến tận bình minh cũng không nằm mơ nữa.


Load failed, please RETRY

Estado de energía semanal

Rank -- Ranking de Poder
Stone -- Piedra de Poder

Desbloqueo caps por lotes

Tabla de contenidos

Opciones de visualización

Fondo

Fuente

Tamaño

Gestión de comentarios de capítulos

Escribe una reseña Estado de lectura: C2
No se puede publicar. Por favor, inténtelo de nuevo
  • Calidad de escritura
  • Estabilidad de las actualizaciones
  • Desarrollo de la Historia
  • Diseño de Personajes
  • Antecedentes del mundo

La puntuación total 0.0

¡Reseña publicada con éxito! Leer más reseñas
Votar con Piedra de Poder
Rank NO.-- Clasificación PS
Stone -- Piedra de Poder
Denunciar contenido inapropiado
sugerencia de error

Reportar abuso

Comentarios de párrafo

Iniciar sesión