Descargar la aplicación
6.45% Sơ cửu của Lục Hào / Chapter 2: C2 Chuyển phát nhanh

Capítulo 2: C2 Chuyển phát nhanh

Nhìn mưa phùn ngoài cửa sổ xe, Lục Dao nghĩ tới lần gặp mặt duy nhất với Trương An An ngày hôm qua.

Bình thường, khi không lên lớp cô sẽ đến công ty chuyển phát nhanh trong thành phố làm việc. Hôm qua Lục Dao cũng đi làm như bình thường, cô mặc áo khoác thật dày, lái xe giao hàng của công ty để đi giao hàng. Lúc cô chuẩn bị giao món hàng cuối cùng, bầu trời đã bắt đầu u ám. Tuy đầu đông ở thành phố Tô không lạnh như phương Bắc, nhưng ban đêm mưa phùn lất phất cũng khiến người ta không nhịn được mà rùng mình sởn tóc gáy.

Lục Dao ôm món hàng cuối cùng nhìn lên tòa nhà cao đến hơn mười mấy tầng, tại trung tâm CBD tấc đất tấc vàng này, cũng chỉ có Tập đoàn Tinh Thần mới có tòa cao ốc to lớn như vậy.

Trong gió lạnh, cô rút cổ đợi gần 15 phút, cuối cùng cũng nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi, đôi chân trắng nõn thướt tha từ cửa đi tới, "Cô Trương An An đúng không, đây là hàng chuyển phát nhanh của cô!"

Lục Dao tiến lên phía trước rồi đưa gói hàng cho cô gái đó, cô ngẩng đầu nhìn, cô gái đó đẹp như một bức tranh được vẽ tinh tế, ánh mắt long lanh, trên sống mũi có gân xanh mờ mờ. Lục Dao cau mày lại, do dự mãi mới nói, "Cô Trương mặc đẹp như vậy, chắc là buổi tối sẽ đi hẹn hò à?"

Trương An An nghe xong, thấy hơi ngạc nhiên nhưng khóe mắt lại hiện lên vẻ vui sướng, "Ánh mắt cô không tệ."

Lục Dao cười, cô lấy lại hóa đơn sau đó cân nhắc một hồi rồi mới nói, "Xem ra hôm nay thời tiết không được tốt lắm, nếu như có thể, thì không nên ra ngoài..."

Những lời này của Lục Dao đã vượt quá giới hạn, quả nhiên lời vừa nói ra thì cô Trương An An đó liền giăng ngay lấy gói hàng trong tay Lục Dao, sắc mặt không vui, "Cô chỉ là người giao hàng, quan tâm nhiều chuyện như vậy làm gì !"

Lục Dao chắc chắn hôm nay cô Trương An An có đào hoa sát(*), hơn nữa rất có khả năng sẽ có nguy hiểm đến tính mạng. Tuy ông nội của Lục Dao đã từng nói, không được tùy tiện tiết lộ thuật xem tướng của nhà họ Lục, nhưng hôm nay lại liên quan đến mạng người, Lục Dao không thể thấy mà không làm gì.

(*) Đào hoa sát: tương tự như đào hoa kiếp, là cụm từ dùng để miêu tả trắc trở, tai nạn phải trải qua của một người liên quan đến chuyện nhân duyên, tình cảm.

"Hôm nay e là không phải ngày tốt để cô Trương ra ngoài, có xem thời tiết hôm nay..."

Vốn dĩ Lục Dao có ý tốt muốn khuyên nhủ, nhưng Trương An An lại hiểu theo nghĩa khác. Phải biết cô đã phải tranh giành rất lâu mới có được cơ hội tối nay, tâm trạng ban đầu đang rất tốt lại bị người giao hàng này phá hỏng.

Trương An An giận tím mặt, đôi mắt đẹp như tóe lửa, có hung hăng trừng măt nhìn Lục Dao, "Cô có biết nói chuyện không vậy! Đúng là đồ thần kinh! Xúi quẩy!"

Lục Dao năm tờ hóa đơn thật chặt, thở ra một hơi thật sâu nhìn Trương An An tửc giận thở phì phò đi vào tòa nhà, còn người bảo vệ đứng ở cửa thì chăm chú nhìn mình.

Cô lắc đầu, việc bản thân có thể làm đều đã làm rồi, cô Trương này không muốn nghe theo lời khuyên thì Lục Dao cũng chằng có cách nào cả.

Thật không ngờ, quả nhiên cô Trương này xảy ra chuyện...

Lục Dao còn chưa kịp cảm thán thì xe đã dừng lại, người đàn ông dáng cao xuống xe trước, cúi đầu lấy điện thoại di động ra nhìn và nói với người phía sau, "Tiểu Đao, đưa cô ấy đi lấy lời khai, tôi đi lấy báo cáo khám nghiệm tử thi."

"Được, anh Phong, anh không cần phải vội về đâu!" Tiểu Đao nghe đến đây, hai măt liền hiện lên tia giảo hoạt.

Lục Dao nhìn người đàn ông dáng cao lớn, có khẽ chau mày, đột nhiên nghe thấy Tiểu Đao nói sau lưng, "Được rồi, cô không cần nhìn nữa, tôi biết anh Phong là một bông hoa trong cục của chúng tôi, nhưng mà... Nhưng mà cô không động vào con dao của chủ nhiệm Tạ được đâu!"

Lục Dao bật cười, "Chủ nhiệm Tạ?"

Tiểu Đao lãy một điếu thuốc là ra, hít mạnh một hơi, nhăm nửa con mắt, "Một bác sĩ pháp y cừ khôi trong cục, cô nói xem, con dao của cô ấy có sắc không?"

Lục Dao nghiêng đầu, dường như cô nghĩ đến cải gì đó nên cúi đầu cười, " Chắc chắn là sắc rồi!"

"Được rồi, trời lạnh lắm rồi, đi lấy lời khai thôi. Nếu như không còn việc gì nữa thì về sớm đi!" Tiểu Đao quả thật đã cảm thấy sợ thời tiết lạnh giá của thành phố Tô rồi, cậu kéo Lục Dao vào đại sảnh. Máy sưởi ở đại sảnh trong cục đã bật lên từ lâu, khi vào đến bên trong Lục Dao cảm thấy hơi nóng. Cô ngồi trong căn phòng trống đợi một lúc, lúc sau Tiểu Đao cầm một cõc nước ãm vào, cậu kéo ghế ngồi xuống trước mặt Lục Dao.

" Họ tên?"

"Lục Dao, hai mươi tư tuổi, nhà ở huyện Bình Dao. Là sinh viên năm thứ ba khoa Kiến trúc của Đại học Thanh Hà ở thành phố Tô." Lục Dao cầm lãy cốc nước ấm, trực tiếp nói ra thông tin cá nhân của bản thân.

Tiểu Đao ngẩng đầu lên nhìn, Lục Dao cởi chiếc khăn dày cộm ra, gương mặt xinh đẹp tinh tế của có lộ ra. Đôi mắt to dường như có thể nhìn rõ suy nghĩ của cậu, Tiểu Đao cảm thấy căng thắng hơn, cậu thầm than một tiếng: Trời ạ, lúc trước quàng cái khăn dày cộm nên không để ý. Sau khi cởi ra thì đúng là xinh đẹp quá mức quy định, không kém ngôi sao điện ảnh nào cả.

" Khụ khụ, có phải hôm qua cô và Trương An An có tranh chấp ở trước sảnh Tập đoàn Tinh Thần không?"

Lục Dao do dự một chút rồi khẽ gật đầu, "Việc này cũng không thể tính là tranh chấp… Tôi chỉ muôn nhắc nhở có Trương một chút."

"Nhắc nhở?" Tiểu Đao ngẩng đầu lên, "Nhắc nhở cái gì?"

"Nhắc cô Trương không nên ra ngoài vào ngày hôm qua." Lục Dao biết cô không thể giấu được việc này. Nếu cô nghĩ bừa một cái cớ để nói dối thì sớm muộn gì cũng bị lộ, còn không bằng nói thật ngay từ đầu.

Tiểu Đao cầm bút, cậu vô thức quay quay cái bút trên tay, nhìn Lục Dao với vẻ mặt khó lường, "Vì sao cô muốn nhắc nhở Trương An An không nên ra ngoài?"

Lục Dao ngẩng đầu lên khỏi cô'c nước, có nhìn Tiểu Đao với vẻ rãt nghiêm túc, "Vì cô ấy sẽ gặp chuyện."

Vì Trương An An sẽ gặp chuyện, cho nên Lục Dao nhắc nhờ cô ta?

Tiểu Đao cảm thấy cả người không được thoải mái. Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Lục Dao quen biết hung thủ...

Lục Dao nhìn ra sự hoài nghi của Tíểu Đao, "Tôi không quen biết hung thủ. Hôm qua tôi nhắc nhờ có Trương là vì cô ấy có tướng đào hoa kiếp (*), hơn nữa còn là hung tướng(**). Nhưng cô Trương không tin, nên mới xảy ra tranh chấp."

(*) Kiếp: kiếp số, kiếp nạn, là tai nạn có thể xảy đến trong cuộc đời người nào đó.

(**) Hung tướng: Trong thuật xem tướng, hung tướng là biểu hiện của sự không may mắn, xui xẻo, nguy hiểm sẽ xảy ra mà người xem tướng nhìn ra được từ trên mặt của người được xem tướng. Lúc này, không chỉ Tiểu Đao có chút nghi ngờ, đến cả Hạ Thần Phong đang lấy khẩu cung ở bên ngoài và các cảnh sát hình sự khác trong cục cũng cảm thấy có chút khó tin.

"Anh Phong, cô gái này nói cái gì cơ? Xem tướng?" Một anh chàng cảnh sát hình sự trẻ tuổi suýt bật cười thành tiếng. Hạ Thần Phong khoanh hai tay trước ngực, nhìn cô gái trong phòng thẩm vấn.

Một lúc lâu sau, Hạ Thần Phong đột nhiên lên tiếng, "Cô ấy nói thật, cô ấy không phải là hung thủ. Nhưng bây giờ cũng không thể loại trừ khả năng cô ấy có quen biết hung thủ." Lúc này, không chỉ Tiểu Đao có chút nghi ngờ, đến cả Hạ Thần Phong đang lấy khẩu cung ở bên ngoài và các cảnh sát hình sự khác trong cục cũng cảm thấy có chút khó tin.

"Hả?" Mọi người xung quanh đều thắc mắc, "Ý anh là gì? Anh Phong, anh tin chuyện xem tướng này? Đây không phải là mê tín sao? Thủ đoạn lừa đảo thế này, vào trong chợ đưa tay ra là vơ được cả nắm, đều là lừa đảo hết."

Hạ Thần Phong nhìn Lục Dao, "Tôi không tin xem tướng, mà là tín cô ấy không gây án trong thời gian đó."

Những người xung quanh cảm thấy khó hiểu, lúc này Tiểu Đao mang vẻ mặt khó hìểu đẩy cửa đi ra, để một mình Lục Dao ngồi lại trong phòng nhỏ. Lúc này, không chỉ Tiểu Đao có chút nghi ngờ, đến cả Hạ Thần Phong đang lấy khẩu cung ở bên ngoài và các cảnh sát hình sự khác trong cục cũng cảm thấy có chút khó tin.

Rõ ràng, ai cũng cảm thấy khó tin vào đáp án này. Đặc biệt là những người làm nghề cảnh sát, họ tin vào chửng cứ và khoa học. Lúc này đột nhiên xuất hiện một thử gọi là thần học, và đương nhiên ở trong mắt họ nó là lừa đảo.

" Anh Phong, anh xem này...."

"Tôi vừa lấy báo cáo khám nghiệm tử thi của Trương An An. Thời gian tử vong rơi vào khoảng mười rưỡi đêm qua, cũng tức là khoảng hai mươi phút trước khi người báo án phát hiện ra. Nguyên nhân tử vong là do bị vật săc nhọn đâm xuyên vào tim. Bên ngoài không có dấu vết bị nhọn đâm xuyên vào tim. Bên ngoài không có dấu vết bị trói, động tác của hung thủ rãt nhanh và dửt khoát. Hắn giết chết nạn nhân băng một nhát, hơn nữa nơi phát hiện thi thể chính là hiện trường đầu tiên…"


Capítulo 3: C3: Hoa đào đẫm máu

Hạ Thần Phong ném bản báo cáo khám nghiệm tử thi đang cầm cho Tiểu Đao nhìn, Tiểu Đao nhìn mấy lần, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu.

"Nhưng mà, em không hiểu, chết còn chưa được nửa tiếng đồng hồ, mà người tài xế có thể đến ngay lập tức. Rõ ràng thời gian rất khẩn cấp, tại sao

kẻ giết người lại còn có ý ..dùng ô để đỡ thi thể, chẳng lẽ không muốn giấu đi? Nếu...chạy không kịp, có thể sẽ bị

phát hiện ra ngay..."

Đây cũng là điểm mà Hạ Thần Phong nghi ngờ, "Lục Dao nói tối qua luôn ở trong nhà. Qua kiểm tra hệ thống camera giám sát giao thông ở con đường đối diện với .Phòng trọ của cô ấy thì đã chứng minh lời khai của cô ấy

là thật, nên có thể loại cô ấy khỏi diện tình nghi."

Khi thả Lục Dạo ra, trong ánh mắt của Tiểu Đạo vẫn còn mang theo vẻ hoài nghi, "Lục Dao, trong khoảng thời gian

này cô không nên rời khỏi thành phố này, nếu như nghĩ ra bất kì manh mối nào, xin hãy liên hệ với chúng tôi.

Lục Dao ngẩng đầu lên nhìn, biết mọi chuyện ở đây đều là do cái người có vóc dáng cao to kia quyết định, "Mặc dù các anh có thể không tin tôi, nhưng những gì tôi nói trước đó đều là sự thật. Về cái chết của cô Trương, các anh có thể điều tra về nhữngngười mà cô ấy gặp gỡ gần đây, hôm qua chắc là lần đầu tiên côTrương và người đó hẹn riêng ở ngoài..."

Hạ Thần Phong nhìn Lục Dao,

"Ô? Vậy cô còn thấy được gì nữa

không?"

"Anh Phong..." Tiểu Đao cảm thấy khó hiểu bởi cách làm của Hạ Thần Phong, muốn ngăn cản, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Hạ Thần Phong, cậu liền im lặng.

Lục Dao hít vào một hơi thật sâu,

ngước mắt lên nhìn Hạ Thần Phong, "Hôm qua đôi mắt của cô Trương hơi long lanh, ánh mắt vui vẻ, biểu hiện đó chứng tỏ tình cảm của cô ấy đã được đáp lại, vì vậy cô ấy rất vui, người kia hẳn là lần đầu tiên hẹn với cô Trương, mà trên sống mũi của cô

Trương... hơi đỏ... Nếu tôi đoán không sai thì vết thương trí mạng của cô ấy nằm ở ngực..."

Hạ Thần Phong khẽ mỉm cười, Tiểu Đao hiểu rõ, người sếp này của mình càng cười đẹp thì càng nguy hiểm. Mà hiển nhiên, anh Phong của mình đã chú ý đến cô gái tên Lục Dao này. Lục Dao nhìn mọi người đang trưng ra vẻ mặt như gặp phải quỷ, đột nhiên ý thức được bản thân đúng là nói nhiều, cô quàng khăn lên cổ, "Nếu không có việc gì, tôi xin phép đi trước, tôi sẽ không rời khỏi thành phố trong khoảng thời gian này!"

Lục Dao nói xong liền vội vội vàng vàng bước đi, cho đến khi ra khỏi Cục Cảnh sát, cô mới dừng bước chân lại, quay đầu, nhìn cánh cửa lớn của Cục Cảnh sát ở phía sau mình, bực mình đánh vào cái ót của chính mình, "Lục Dao ơi là Lục Dao, mày đúng là ngu ngốc, rõ ràng muốn bớt lo chuyện bao đồng rồi mà. Mày xem, mày đã mang đến bao nhiêu rắc rối cho bản thân mày Vừa rồi mày đúng là miệng tiện(*) mà!"

(*) Miệng tiện: cái miệng nói ra những lời hèn hạ, để tiện, bỉ ổi...

Nói xong, Lục Dao mặc áo khoác

bông vào rồi bỏ chạy...

"Anh Phong, chắc chắn Lục Dao này có vấn đề! Thậm chí cô ta...cô ta... còn biết vết thương trí mạng nằm ở đâu?" Tiểu Đào chỉ tay ra cửa, lắp bắp nói.

"Haiz, Tiểu Đạo, biết đâu cô nàng này đúng là biết tính toán như thần thì sao!" Các đồng nghiệp ở bên cạnh cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng ngoài miệng vẫn cười nói vui vẻ.

Hạ Thần Phong cầm lấy bản báo cáo trong tay của Tiểu Đào, nhìn tờ báo cáo khám nghiệm tử thi viết rõ: Dạ dày của nạn nhân vẫn còn có thức ăn chưa tiêu hóa hoàn toàn, trong đó có rượu vang, lại còn là Hamilton Russell(*), kết hợp với gan ngỗng và các thực phẩm khác trong dạ dày của nạn nhân. Qua đó có thể thấy, bữa tối của nạn nhân không hề ít tiền, mà căn cứ theo tình hình tài chính hiện tại củaTrương An An, rõ ràng là sẽ không tự một mình đi ăn một bữa cơm như thế.

(*) Hamilton Russell: tên một loại rượu vang nằm trong top 20 loại rượu vang hảo hạng nhất thế giới.

"Mọi người điều tra các nhà hàng Tây cao cấp trong thành phố, xem tối qua Trương An An đi cùng với ai. Có thể hào phóng mời người khác uống Hamilton Russell, có lẽ không phải là một người đơn giản."

Một cảnh sát hình sự bên cạnh Tiểu Đao nhận lấy tài liệu rồi vội vội vàng vàng rời khỏi phòng thẩm vấn.

"Anh Phong, anh có thực sự tin vào đào hoa sát không? Đào hoa sát này chắc là giết vì tình, nếu vậy, tại sao hung thủ lại phải móc mắt của nạn nhân? Người cũng đã chết, vậy mà còn vừa mớc mắt lại vừa cố định người nạn nhân. Chuyện này thật kỳ lạ, hơn nữa còn là ở bên lề đường..."

Tiểu Đạo luôn miệng lải nhải, luôn nghĩ vụ án này không đơn giản như vậy, "Đây chỉ là điều tra sơ bộ, cậu đến Tinh Thần điều tra những mối quan hệ gần đây của Trương An An đi."

Thật ra Hạ Thần Phong không hề để tâm đến lời nói của Lục Dao. Đối với anh, mấy thứ mê tín này còn chẳng đáng tin bằng tâm lýhọc gì đó kia. Trong mắt của cảnh sát hình sự, chỉ có chứng cứ mới biết nói chuyện.

Lục Dao về phòng trọ bằng xe buýt, nỗi bất an trong lòng ngày càng dâng cao. Chỉ cần Lục Dao nhắm mắt lại, khuôn mặt của Trương An An sẽ hiện ra ngay trước mắt cô. Đôi mắt xinh đẹp đang chảy máu ròng ròng, sắc mặt trắng bệch, tuyệt vọng nhìn Lục Dao, "Cứu tôi... cứu tôi với..."

Khi nhà tiên tri tính quẻ cần phải có một nội tâm bình tĩnh. Nhưng bây giờ, Lục Dao không có cách nào giữ bình tĩnh được nữa.

Không phải là Lục Dao chưa thấy người chết bao giờ, nhưng lần này Trương An An cho cô một này Trương An An cho cô một cảm giác rất khác, hình như có gì đó rất không thích hợp...

Nghĩ đến đây, trước mắt của Lục Dao dường như hiện ra đôi mắt sáng ngời của Trương An An. Lục Dao vội vàng lấy điện thoại di động từ trong túi quần ra, sau đó lấy tờ giấy mà Tiểu Đao vừa đưa cho mình, trên đó có viết thông tin liên lạc của Tiểu Đao.

Bấm một dãy số, Lục Dạo cảm thấy ngón tay của mình đang run rẩy, cô cố gắng nói với bản thân rằng, nhất định là do cô nghĩ nhiều.

Tút... tút... tút..."

"A lô?"

Lúc điện thoại được kết nối đôi mắt Lục Dao sáng lên, "A lô, anh có phải là cảnh sát Phương không?"

Tiểu Đào nhìn số điện thoại trên màn hình, dãy số này nhìn hơi quen. Anh nhìn bút lục(*) trên bàn, phía trên có viết tên Lục Dao và thông tin liên lạc.

(*) Bút lục: các hồ sơ, tài liệu, biên bản do các đương sự cung cấp, các cơ quan tổ chức khác cung cấp, cơ quan tư pháp thu thập được có sự xác nhận của các bên liên quan hoặc cơ quan nhà nước có thẩm quyền, được đánh số thứ tự và lưu trữ trong hồ sơ vụ án

"À, cô Lục!" Tiểu Đào mở sổ ghi chép trên bàn ra, khẽ nhíu mày nói.

"Cảnh sát Phương, đôi mắt của Trương An An vẫn còn chứ?" Lục Dao biết vừa nãy mình đã khiến cảnh sát nghi ngờ, nhưng bây giờ Lục Dao không quan tâm đến việc đó, cô chỉ muốn biết liệu suy đoán của mình có đúng hay không.

Tiểu Đào cầm chặt điện thoại di động trong tay, "Sao cô lại biết?"

Hạ Thần Phong ngắng đầu lênnhìn Tiểu Đào ở bàn làm việc đối diện, hai mày nhíu lại nhìn Tiểu Đao.

Lục Dao hít một hơi thật sâu, "Có phải... Trương An An không còn hai mắt nữa đúng không?!" Câu nói của Lục Dao không phải là câu hỏi, bởi vì từ giọng điệu của cô, có thể thấy đó là câu khẳng định, khẳng định chắc chắn Trương An An không còn hai mắt nữa. Nếu đúng là như vậy, vậy thì chuyện này có lẽ đúng là rất rắc rối.

Hai người ở hai đầu điện thoại đều im lặng, im lặng đến kỳ lạ...

Tiểu Đạo lấy tay che điện thoại của mình lại, "Anh Phong, điệnthoại của Lục Dao... Cô ấy biết nạn nhân không còn hai mắt..."

Hạ Thần Phong gấp tài liệu trong tay lại, sau đó duỗi tay ra, Tiểu Đao đưa điện thoại cho Hạ Thần Phong, sau đó vội vàng cầm chén trà trên bàn của mình lên uống ừng ực ừng ực vài hớp.

"Cô Lục." Giọng nói trầm thấp của Hạ Thần Phòng từ điện thoại truyền đến bên tai của Lục Dao, "Tôi là Hạ Thần Phong."

"Đội trưởng Hạ..." Không biết vì sao, Lục Dao lại có cảm giác Hạ Thần Phong này hơi nguy hiểm. Do đó, cô có ý nghĩ muốn tránh xa anh, đó là bản năng khi cảm nhận được những thứ nguy hiểm


Load failed, please RETRY

Estado de energía semanal

Desbloqueo caps por lotes

Tabla de contenidos

Opciones de visualización

Fondo

Fuente

Tamaño

Gestión de comentarios de capítulos

Escribe una reseña Estado de lectura: C2
No se puede publicar. Por favor, inténtelo de nuevo
  • Calidad de escritura
  • Estabilidad de las actualizaciones
  • Desarrollo de la Historia
  • Diseño de Personajes
  • Antecedentes del mundo

La puntuación total 0.0

¡Reseña publicada con éxito! Leer más reseñas
Votar con Piedra de Poder
Rank 200+ Clasificación PS
Stone 0 Piedra de Poder
Denunciar contenido inapropiado
sugerencia de error

Reportar abuso

Comentarios de párrafo

Iniciar sesión

tip Comentario de párrafo

¡La función de comentarios de párrafo ya está en la Web! Mueva el mouse sobre cualquier párrafo y haga clic en el icono para agregar su comentario.

Además, siempre puedes desactivarlo en Ajustes.

ENTIENDO