"Anh trai mình đâu?"
Giờ này chắc anh ấy đang đi làm rồi?
Lăng Tư Mạt chỉ vào trong bếp: "Mình vừa làm vỡ đĩa. anh ấy đang dọn."
An An hai mắt hiện lên tia khinh thường: "Anh hai mình mà biết làm những việc này á? Mình chưa thấy anh ấy làm lúc ở nhà?"
Quả thật là trước mặt người yêu đàn ông trở nên khác hẳn.
Ngày thường muốn gặp được Dục rất khó khăn, đi sớm về trễ, tựa hồ rất bận.
Anh cả còn bận rộn hơn nhưng luôn về nhà rất sớm. Anh cả là người hiểu chuyện, đều lo lắng cho mẹ cho nên luôn về sớm để mẹ nghỉ ngơi, còn bảo anh hai cũng về sớm với anh, để mẹ đỡ phải lo lắng.
Nghĩ thế, cô ngồi dậy, bắt lấy tay của Lăng Tử Mạt.
"Đường Đường, thật ra anh hai mình rất tốt."
Nghĩ đến anh cả trước giờ chưa hề thích Đường Đường, chỉ có anh hai từ nhỏ tới lớn đều vây quanh cô ấy. Hiện tại anh cả đã có người yêu, cô mừng thay anh ấy.
Nhưng nghĩ đến Đường Đường, lại đau lòng.