Chắc chắn là trộm thiết kế của Ám Môn rồi, người ta vẫn nói nếu có thể trộm được đồ vật do Ám Dạ Đế thiết kế là có thể có được thiên hạ.
Cho nên mọi người đều nghĩ đến, chẳng lẽ cô gái có bản lĩnh như vậy, có thể trộm được thiết kế của Ám Dạ.
Anh ta giơ tay vuốt cằm, trong hai mắt đều là nghi vấn.
Lâm Sơ Tâm thấy bộ dáng anh ta như vậy, cô khẽ gật đầu.
"Có người mua không?"
Tên mập nghĩ: "Cô muốn bao nhiêu tiền? Tôi sẽ hỏi giúp người xem có người mua không?"
Lâm Sơ Tâm đảo mắt, cô nghe bọn họ nói, thứ này rất đáng giá, có thể trên trăm triệu. Nhưng cô không có lòng tham như vậy, có thể chữa khỏi bệnh cho ba là đủ rồi.
"50 vạn."
Cô vươn năm ngón tay ra với tên mập, anh ta không nhịn được buồn cười.
Nha đầu này đúng là không hiểu giá thị trường, đồ vật của Ám Dạ Đế mà lại có giá 50 vạn thì thật đáng chê cười.
Có điều cô ta không hiểu càng tốt, anh ta tìm người mua, sau đó ở giữa ăn một chút là được.