Mạc Thanh Yên nhíu mày: "Chiếc áo này ở đâu vậy?"
Bình thường cô là người rất chưng diện, cho nên chưa bao giờ mặc mấy loại quần áo như thế này.
Lệ Đình Tuyệt giúp cô mặc vào, sau đó kéo khoá áo.
Mạc Thanh Yên không muốn mặc nó, đôi mắt to của cô khóa chặt anh, Lệ Đình Tuyệt giữ chặt chiếc áo, sau đó mới quay lại nói với cô.
"Anh đã mua nó cho em."
Lúc này quần áo trong tủ là đều do anh mua cho cô, và với mục đích duy nhất là giữ ấm.
Mạc Thanh Yên trừng mắt nhìn anh: "Đẹp một chút không được sao?"
Nhưng Lệ Đình Tuyệt lại giống như không nghe thấy, cầm lấy tay cô, sau đó kéo cô đi ra ngoài.
"Lệ Đình Tuyệt, em đã nói xong đâu? Anh mau thả em ra."
Mỗi người phụ nữ khi mang thai đều có tính khí thất thường, nhưng chỉ có Lệ Đình Tuyệt mới có thể trị cô.
"Em nhìn như vậy rất đẹp."
Anh nắm cô xuống cầu thang, rời khỏi biệt thự của họ và đi đến nhà để xe.