Mạc Thanh Yên ra khỏi quán lẩu, nhìn thấy một thân hình cao lớn đứng ở dưới bậc thang.
Anh tay phải kẹp điếu thuốc lá, thỉnh thoảng chau mày rít một hơi. Nét mặt lạnh lùng khiến cho người khác không dám đến gần.
Mạc Thanh Yên chạy về phía anh, ôm lấy lưng của anh:
"Tuyệt, em xin lỗi."
Cô dựa vào lòng anh, Lệ Đình Tuyệt có chút bất ngờ khi cô bước ra. Anh bỏ điếu thuốc trong tay ra, tàn thuốc rơi xuống đất, anh dẫm mạnh cho tắt.
Tàn thuốc vừa suýt chút nữa làm cho cô bị bỏng, vì vậy mà anh dẫm thật mạnh lên tàn thuốc ấy.
Lệ Đình Tuyệt ôm lấy eo cô, cảm nhận được tâm trạng của nha đầu này, anh cười nhẹ một cái.
"Anh không trách em."
Thực ra anh rất tin tưởng Mạc Thanh Yên, mặc kệ cô cùng ai ăn cơm, anh đều yên tâm.
Chỉ là anh không thích hai người đàn ông ngày hôm nay, vì vậy mới đích thân đến.