"Phu nhân Lam Vũ Điệp, cô có nguyện ý lấy Lệ Bắc Thành tiên sinh làm chồng cho dù nghèo khổ hay giàu có cũng như bệnh tật hay khoẻ mạnh, đều không bao giờ rời xa anh không?"
Lam Vũ Điệp cười trả lời: "Tôi đồng ý!"
Ở trong thế giới của bọn họ luôn luôn sẵn sàng đồng ý. Cho dù đối phương còn hay không còn thì trong lòng bọn họ đều có nhau.
Hôn lễ chính là một minh chứng cũng là tâm nguyện của bọn họ khi còn trẻ.
Hôm nay đã thực hiện được điều đó, hai người trao nhẫn cho nhau, sau đó trao cho nhau nụ hôn nồng nàn.
Ánh mắt của hai người ngoại trừ vui sướng thì nhiều hơn cả chính là nước mắt hạnh phúc.
Bởi vì bọn họ đến với nhau thật không dễ dàng, phải trải qua bao trắc trở trông gai.
May mắn ông còn sống, cũng may bà vẫn chờ ông.
. . . . . .
Bờ biển, Lệ Đình Tuyệt ôm Mạc Thanh Yên bước từng bước lên bờ.
Anh nhẹ nhàng đặt Mạc Thanh Yên xuống bờ cát, sau đó tiến hành hô hấp nhân tạo cho cô.