Nguyên Thành vốn tưởng rằng đi tới nhà bạn học của tiểu thiếu gia, ai ngờ hai cậu nhóc lại tới chỗ Ngôn Ngọc, Băng Khối kêu anh ở xe đợi, anh chỉ có thể ngồi đợi ở đó.
Hai cậu nhóc nhanh chóng tìm thấy Ngôn Ngọc, anh mặc một chiếc áo dài trắng, đứng ở hành lang.
Khuôn mặt anh tú của anh lộ vẻ có chút mệt mỏi, thấy hai cậu nhóc đang đi về phía mình, anh nở một nụ cười.
"Hai cháu tìm chú có việc gì?"
Hai đứa con trai của Lệ Đình Tuyệt, IQ cực cao, vì thế anh cảm thấy nói chuyện với hai cậu nhóc rất vừa ý.
"Chú Ngôn, chú xem xem thuốc này có thể giải được độc trong người ba hay không?"
Đôi mắt của hai nhóc sáng vô cùng, lóe lên một tia sáng chói mắt, Ngôn Ngọc cầm lấy.
"Các cháu lấy ở đâu ra vậy?"
Anh hoài nghi, bởi vì phòng thí nghiệm trước đó bị phá hỏng rồi, thuốc của anh đều bị hủy rồi. Anh cũng hết cách, hai cậu nhóc lại có thể làm ra được.