Lệ Đình Tuyệt thấy sự bối rối trong mắt cô, cất bước đi tới, ngón tay thon dài sạch sẽ dịu dàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
"Tiểu Yên, họ muốn dẫn em đi thay quần áo ở nơi này."
Đây là thịnh tình của người dân nơi đây, trang phục ở đây rất được, cô mặc vào nhất định sẽ rất xinh đẹp.
Sự bối rối trong mắt Mạc Thanh Yên tan thành mây khói khi tay anh chạm lên mặt cô.
"Vậy, lát nữa gặp!"
Cô nhìn khuôn mặt tươi cười của các cô gái, cảm thấy mọi người quá nhiệt tình. Cô cũng muốn thử xem khi mặc quần áo giống các cô ấy thì trông sẽ như thế nào.
Mấy cô gái cười vui vẻ dẫn cô rời khỏi.
Lệ Đình Tuyệt cùng tộc trưởng quay trở về thôn, vào năm trước khi anh bị thương lạc vào nơi đây, là tộc trưởng đã cứu anh, cho nên anh rất biết ơn ông ấy.
Các thôn dân cũng theo bọn họ trở về, mọi người ở đây đều gọi Lệ Đình Tuyệt là Tuyệt tiểu gia.
Đến nhà chú Vượng, hai người ngồi trong sân nhà uống trà.