Lệ lão gia tử từ bên ngoài vào nhà, nhìn thấy lão thái thái đang ôm một con mèo con màu vàng trong ngực, không khỏi nhíu mày.
"Mèo này từ đâu ra thế?"
Vẻ mặt vô cùng nghi ngờ, ông có chút không đồng ý cho bà nuôi mèo, bởi nuôi nó rồi, bà sẽ không quan tâm ông nữa, điều này trước kia lão gia tử đã thấm nhuần rồi. Cho nên từ sau lần đó, ông không có để bà nuôi con gì cả.
Bây giờ thấy con mèo xinh đẹp xuất hiện, ông lại có cảm giác người không bằng mèo.
Lệ lão thái thái rất thích, sờ lông nó mềm mại, cảm thấy chú mèo này thật xinh xắn. Chỉ là thấy đùi nó bị thương, có chút đau lòng, nên lại đem nó bỏ lại vào trong ổ.
Cùng lúc đó, nói với người hầu đứng một bên: "Chăm sóc nó thật tốt, đến tối tiểu thiếu gia và tiểu thư nhỏ về nhất định sẽ qua nhìn nó."
Nghĩ đến ba đứa trẻ, Lệ lão thái thái tràn đầy ý cười trên mặt.
"Lão đầu tử, lần này ông không thể quản đâu, mèo con này là ba đứa trẻ muốn nuôi đấy."