Angela ưu nhã trượt xuống ghế, sau đó cười tủm tỉm nói với Ngôn Ngọc.
"Bác sĩ Ngôn, chú có thể đến hoàng cung chơi nha, nơi đó là nhà của bọn cháu, rất lớn và đẹp nữa."
Ngôn Ngọc xoa xoa đầu bé: "Ừ, khi nào có cơ hội, chú nhất định sẽ đến."
Băng Khối cùng Dương Quang đi thẳng tới, Dương Quang cuối cùng cũng không chịu được, chạy đến bên Ngôn Ngọc, nhỏ giọng hỏi hắn.
"Mặt ba con hồi phục chưa?"
Bọn họ vẫn luôn lo cho mặt của ba, cũng là vì nguyên nhân này, ba và mẹ mới ly hôn, kỳ thật bé rất nhớ ngày tháng lúc trước cùng bên nhau.
Ngôn Ngọc nhìn bé con đôi mắt lấp lánh, trong trẻo thanh khiết, có thể thấy được bé vẫn luôn nhớ về Lệ Đình Tuyệt. Anh sinh hai đứa nhỏ này cũng không phải vô ích. Băng Khối tuy rằng cái gì cũng không hỏi nhưng Dương Quang có thể tới đây, tuyệt đối là thằng bé bày mưu tính kế.
Hắn cười gật đầu: "Rất ổn, rất đẹp trai."