Ngày hôm sau đến trường, Thang Miêu Miêu và Vệ Thủ đã ngồi sẵn ở chỗ ngồi, vừa nhìn thấy Tiểu Tịnh Trần, Thang Miêu Miêu lập tức hưng phấn vẫy tay. Tiểu Tịnh Trần đi tới ngồi xuống chỗ ngồi của mình, bé nhạy bén phát hiện ra ánh mắt các bạn học khác nhìn mình có gì đó không đúng.
Hưng phấn, hiếu kì, sùng bái… nể sợ!
Tống Siêu tiếp tục nằm bò trên bàn giả chết, nó chọc Tiểu Tịnh Trần ngồi phía trước hỏi: "Nghe nói cậu có súng, có thật không?"
"Đương nhiên là thật rồi, bọn mình đều tận mắt nhìn thấy mà." Không đợi Tiểu Tịnh Trần trả lời, Thang Miêu Miêu lập tức kích động reo lên, khuôn mặt cô bé cũng vì vậy mà đỏ bừng, đôi mắt phát sáng, người không biết còn tưởng cô bé mới chính là người có súng ấy chứ.
Đợi Thang Miêu Miêu nói xong, Tiểu Tịnh Trần mới lôi sách vở ra, chậm rãi lên tiếng: "Súng bị ba tớ lấy đi rồi."