Tô Tô quay người đập lên hông Diệp Dục, Diệp Dục chỉ cảm thấy một luồng năng lượng lạnh lẽo dị thường xộc vào cơ thể mình. Anh lại cảm thấy đói bụng, cảm giác đói bụng quằn quại. Đây có phải cái mà Tô Tô nói: chuyển động tinh phách?
Có điều Diệp Dục không hiểu nổi. Anh run rẩy móc tinh hạch phổ thông ra để ăn thì chưa đưa đến miệng, năng lượng trong tinh hạch đã phóng vào tay anh. Trong nháy mắt, đống tinh hạch hóa thành bột phấn.
Lúc này, Diệp Dục chỉ cảm thấy nguồn năng lượng trong cơ thể bùng nổ. Tô Tô bế Tiểu Ái quát phía sau, "Anh là đồ ngốc! No chết chưa? Xài Lục Mạch Thần Kiếm đi!!!"
Vừa dứt lời, tay kia của Diệp Dục thả ra một tia laser, lao đến một con chim biến dị. Ánh laser vàng xuyên qua thân con chim, lại xuyên qua con thứ hai, đâm vào cánh con thứ ba, xuyên qua con thứ tư, xuyên qua tường lao ra ngoài, không biết đã xiên chết bao nhiêu chim biến dị.