Biết sai liền sửa, Yêu Nghiệt nào đó lập tức chuyển thành hình thức vô lại, không mặt mũi mà phủ nhận hết toàn bộ lời nói vừa rồi.
"Ai? Ai nói? Anh đánh hắn!"
Vẻ mặt đầy căm phẫn, giống như người vừa nói cô làm tấm gương xấu cho bọn nhỏ không phải hắn vậy!
Thái dương Đậu Đậu nảy thình thịch, hung tợn đập rớt đôi tay đang đặt trên bụng mình, "Bỏ ra!"
Yêu Nghiệt ngoan ngoãn tránh một bên, "Vợ à, anh tránh ra rồi."
"…"
Đậu Đậu không nói gì, đen mặt cầm túi xách đi ra ngoài. Yêu Nghiệt nhắm mắt theo đuôi, bộ dáng ngoan ngoãn biết sai liền sửa. Đi một chút dừng lại, Đậu Đậu không thể nhịn được nữa, "Rốt cuộc anh muốn sao!"
"Tôi… tôi không muốn gì cả, tôi đang nghĩ vụ án của Đỗ Tử Đằng kia, cô rốt cuộc là biết được cái gì?"