Cố Thanh Vân nghẹn họng, Sở Ngọc Bình hất tay ông ta ra, "Trước khi quyết định xong thì đừng đến tìm tôi nữa."
Đậu Đậu bị Sở Ngọc Bình lôi đi, cả đường đều đang lo lắng có phải mình đùa quá trớn rồi không. Vốn dĩ muốn để cho bà Cố chịu chút dạy dỗ, bây giờ hai người này bắt đầu ầm ĩ ly hôn là sao chứ?
"Thật ra Cố Thanh Vân rất tốt, nếu như ông ấy không nói hai lời đã tiễn mẹ ruột đi, người đàn ông như vậy dì có còn dám cần nữa không?"
Sắp đến lớp học, Đậu Đậu nói một câu như vậy. Sau đó ngồi vào chỗ, ngoan ngoãn vẫy tay với Sở Ngọc Bình, "Dì Sở, bai bai."
Sở Ngọc Bình trầm tư, hoàn hồn lại cười một tiếng với cô, "Dì biết rồi, cám ơn cháu."