Trang Nại Nại trơ mắt nhìn Tư Chính Đình đút hai tay vào túi áo, đi tới chính giữa nhóm người kia.
Cuối cùng Trang Nại Nại cũng nổi đóa!
Cô chạy đến chỗ bọn họ, dáng người nhỏ xinh như cây trúc chắn trước mặt Tư Chính Đình, lớn tiếng chất vấn: "Tư Chính Đình! Tại sao cậu không chịu thi chạy?!"
Tư Chính Đình hờ hững nhìn cô, không nói gì.
Tô Ngạn Bân ở bên cạnh lại không kìm được, ngạc nhiên nói: "Trang Nại Nại, người như chúng tôi sao có thể chạy bộ trước mặt mọi người được?"
Chỉ một câu nói đã chọc giận Trang Nại Nại.
Trang Nại Nại không dám nổi đóa với Tư Chính Đình, nhưng từ trước đến nay vẫn luôn mồm năm miệng mười với người khác!