Tẫn Vô Song trực giác được công chúa Tô Lê tìm mình là có chuyện trọng yếu muốn nói, nhưng trong lòng hắn vẫn ôm cảnh giác.
Bởi vì Tô Lê là tỷ tỷ của Tô Hồng, người liên quan tới Tô Hồng, đều có tính uy hiếp.
Nhưng không nghĩ Tô Lê không mang bên mình bất kì ai, cầm lấy tay mình nhẹ nhàng nói: "Nghe nói Tẫn tiểu tướng quân trước đó vài ngày đã từng ở đây, Tô Lê là gia chủ lại không biết chuyện, thực sự hổ thẹn, hôm nay đến đây là để xin lỗi."
Cũng thật kì lạ, hiện tại nếu ở ngoài cung, quý nữ có thân phận cao nhất, tất nhiên là Tô Lê người sắp gả cho Tam Hoàng tử.
Nhưng hôm nay Tô Lê lại hướng mình nói lời xin lỗi.
Tẫn Vô Song mở to đôi mắt, bàn tay to lớn siết chặt khuông cửa: "Công chú quá lời, ta chỉ là một nô lệ, đâu phiền đến công chúa nhọc lòng."
Tô Lê khẽ mỉm cười: "Tẫn tiểu tướng quân so sánh với hai năm trước quả thực xuất sắc hơn rất nhiều."
Ánh mắt Tẫn Vô Song nháy mắt trở nên tàn nhẫn!