Do lệch múi giờ nên buổi tối đầu tiên sau khi về nước, Cố Vi Vi rơi vào tình trạng mất ngủ.
Phó Hàn Tranh xử lý một số công việc, sau khi về phòng thấy cô vẫn còn ngồi trên giường đọc sách liền nhíu mày:
"Sao còn chưa ngủ?"
"Không ngủ được." Cố Vi Vi buông sách xuống, nhìn anh hỏi:
"Ngày mai anh đến công ty sao?"
"Em cứ ầm ĩ muốn về còn không phải là muốn anh về đi làm sao?" Phó Hàn Tranh hừ nhẹ.
Cố Vi Vi biết mục đích của mình đã bị anh nhìn thấu liền thành thật nói:
"Tình cảm của cậu hai và Lăng Hiểu xảy ra vấn đề, quả thật là hơi khó giải quyết. Lúc chúng ta mâu thuẫn thì không phải chính chúng ta cũng sốt ruột sao? Đặt mình vào trong hoàn cảnh người khác thôi."
"Chúng ta có lúc nào mâu thuẫn?" Phó Hàn Tranh hỏi.
Cố Vi Vi hồi tưởng lại: "Hình như đúng là không có."
Ngoại trừ một số vấn đề nho nhỏ trước khi cô yêu anh thì giữa bọn họ căn bản không có mâu thuẫn.