Qua hơn nửa giờ, hai phù rể là Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch đi tới gõ cửa.
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên mở cửa cho bọn họ tiến vào, mọi người nói mấy lời chúc mừng, Phó Thời Khâm liền nói.
"Chị dâu, xuất phát nào, anh em đang chờ chị."
Cố Vi Vi cười khẽ, vỗ về con gái đang làm nũng muốn ôm một cái, mới xách váy cưới ra cửa, đi dọc trên thảm đỏ từng bước bước xuống cầu thang.
Carman một thân âu phục, tóc cũng được chải cẩn thận tỉ mỉ, một tay chống gậy đứng ở dưới cầu thang đợi, nghe thấy tiếng thì ngửa đầu lên nhìn.
Khi nhìn thấy người một thân áo cưới chậm rãi bước xuống cầu thang, ông không khống chế được mà đỏ mắt.
Ông chưa từng hy vọng xa vời bản thân có thể tận mắt nhìn thấy ngày cô kết hôn này, lại càng chưa từng hy vọng xa vời mình có thể đích thân giao cô vào trong tay người đàn ông khác chịu trách nhiệm cho tương lai của cô.
Cố Vi Vi nhìn về phía ông cười khẽ, đi xuống cầu thang đứng trước mặt ông.