Cho nên đôi vợ chồng trẻ Phó Hàn Tranh và Cố Vi Vi, nhân lúc bọn nhỏ đang ngủ liền ra khỏi nhà, tận hưởng thế giới riêng của hai người.
Phó Hàn Tranh chở cô đến chung cư Cẩm Tú, bên dưới chung cư có một khu vườn hoa tử đằng đang ở thời điểm nở rộ, vô cùng chói mắt.
Cố Vi Vi đi bộ đến dưới giàn hoa tử đằng, quay đầu nói với người bên cạnh.
"Em nhớ được có một bức ảnh em hôn anh dưới giàn hoa tử đằng, là ở chỗ này ư?"
"Đúng thế." Phó Hàn Tranh mỉm cười, nói: "Nhưng mà khi đó em chưa thực sự tình nguyện, coi như là bị ép."
Cố Vi Vi bật cười: "Sao thế?"
"Lúc đó em vừa đến, còn tránh anh như đại địch." Phó Hàn Tranh nói.
Cố Vi Vi suy nghĩ một lúc, cô nhớ rõ trong bức ảnh kia, hình như cô vẫn còn là học sinh, hơn nữa cô vừa mới sống lại lên người Mộ Vi Vi.
Như vậy, đối mặt với một Phó Hàn Tranh có thâm thù đại hận đối với nhà họ Cố, cô nhất định tránh anh như tránh rắn độc.