Phó Hàn Tranh đứng ở cửa ra vào, bật cười cúp máy.
"Em đến từ lúc nào thế?"
"Em đến từ nửa tiếng trước." Cố Vi Vi đến gần, khẽ cười nói:
"Tổng giám đốc Phó, anh có thời gian cùng em hẹn hò trong ngày lễ tình nhân không?"
Phó Hàn Tranh mỉm cười gật đầu: "Đương nhiên."
Anh còn cho rằng cô đã quên mất hôm nay là ngày gì, thì ra cô còn nhớ rõ.
Khoảng thời gian gần đây, bởi vì phải dành thời gian cho Carman Dorrance, đón tết và chuyện công việc, hai người bọn họ rất ít khi có thời gian ở bên nhau.
Ở nhà có người lớn, hơn nữa còn có hai bánh bao nhỏ làm bóng đèn, bọn họ căn bản không có thế giới riêng của hai người.
Phó Hàn Tranh mặc áo khoác vào, dùng chiếc khăn quàng tình nhân cùng kiểu với cô.
"Đi thôi em."
Cố Vi Vi đi theo anh xuống chỗ để xe, lúc ngồi lên xe, cô mới hỏi.
"Đi đâu thế anh?"
"Chỗ cũ." Phó Hàn Tranh khẽ cười, lái xe rời khỏi tập đoàn nhà họ Phó.