"Nhớ chứ sao." Phó Thời Khâm cười tươi.
Lăng Kiểu bình tĩnh, nhìn Phó Thời Khâm.
"Tôi muốn đi trang điểm để bắt đầu làm việc".
"Tôi đi cùng cô." Phó Thời Khâm ôm hoa, cùng cô đi vào thang máy.
Lăng Kiểu nhìn trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, trực tiếp nói thẳng.
"Cậu hai, trong hợp đồng hợp tác của chúng ta không có điều khoản nào như vậy".
Anh ta không muốn để người khác cho rằng bản thân độc thân, còn cô ấy thì muốn mượn thế lực của anh để giành lấy lợi ích lớn nhất cho mình thôi. Nhưng mà, hiện tại anh ta lại chạy đến thăm nom, lại còn tặng hoa, làm giống như bọn họ là một đôi yêu nhau thật sự vậy.
" Vậy thì thêm điều này trong hợp đồng đi." Phó Thời Khâm nói.
Trong hợp đồng của bọn họ có một điều khoản có thể sửa đổi, dùng để thêm điều kiện trong tình huống khẩn cấp.
Lăng Kiểu lịch sự cười.
"Nếu như không phải là bắt buộc thì tôi nghĩ không cần thiết phải thêm vào."