Phó Thắng Anh nghe xong cũng nói theo.
"Loại chuyện này cũng làm được, nên cho nó bài học tử tế."
Nguyên Mộng và Nguyên Sóc đi đằng sau, câm nín nhìn thoáng qua nhau, hóa ra Phó Hàn Tranh là con trai bọn họ nhặt về sao?
Bây giờ con trai với con dâu mâu thuẫn, bọn họ không biết khuyên giải mà còn cổ vũ cô dạy dỗ con trai mình.
"Đúng lúc cơm tối, nhận được điện thoại của mấy đứa liền chờ mấy đứa tới đây cùng ăn cơm." Bà Phó bế cháu gái vào nhà, trực tiếp đi vào nhà ăn.
Bà cụ Phó nhìn hai nhóc con kia, liền đùa Điềm Điềm.
"Ồ, lại trở lại, còn nhớ cụ nội không?"
Cô nhóc nhìn thấy đồ ăn trong tay bà, cười khanh khách duỗi tay muốn bắt lấy, làm cả một bàn cười to.
Cố Vi Vi đi rửa tay, mới vừa ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm, Phó Hàn Tranh đã vô cùng lo lắng gấp gáp trở về.
"Em mang bọn nhỏ đi sao không nói với anh một tiếng?"
Cố Vi Vi còn chưa nói, Phó Thắng Anh bế cháu trai liền gõ đũa.