Phó Thời Khâm hậm hực bĩu môi, tuy rằng anh cảm thấy tặng không phải ý gì mới.
Có điều, hai bộ trang sức này, anh còn nhớ đã tốn hàng chục triệu để lấy về, nhưng thật ra bọn họ không tiếc.
"Chê tặng cho chúng tôi thì thô tục, vậy anh định tặng cái gì để bà xem xem." Bà cụ Phó bất mãn khiêu khích.
Phó Thời Khâm đắc ý, hai tay cầm quà mình đã chuẩn bị tới.
"Chị dâu, sinh nhật vui vẻ."
Cố Vi Vi nhận lấy, bà cụ Phó ra hiệu mở ra trước mặt mọi người.
Nhưng mà, bên trong lại là một bản hợp đồng.
Cô giở ra xem qua, kinh ngạc hỏi.
"Là hợp đồng bản quyền của "Điệp mộng" ?"
"Chẳng phải chị dâu thích quyển sách này sao, hơn nữa có ý định muốn quay thành phim, tôi đã mua lại giúp chị rồi." Phó Thời Khâm nói xong, ôm vai Lăng Hiểu nói:
"Là ý kiến của Hiểu Hiểu."
Cố Vi Vi cười vui vẻ: "Cảm ơn, hai người dụng tâm rồi."
"Anh hai Phó, quà này của anh tặng không đơn thuần." Phó Thời Dịch khoanh tay, hừ một tiếng.