Trước đây khi anh về nhà sẽ hỏi xem anh đã ăn tối chưa hoặc là bảo có để phần anh cơm canh gì đó.
Nhưng hôm nay ngoài một câu nói về việc tắm cho con ra thì liền bỏ anh lại ra ngoài.
Chẳng lẽ vừa nãy anh tắm cho con chưa được tốt?
Nhưng dù sao cũng đã tắm sạch sẽ cho con rồi, cũng không để con ngậm tay dính nước, cô giận gì chứ?
Anh ra ngoài thấy cô và Nguyên Mộng chơi vui vẻ với ba nhóc con, liền lên phòng sách ở trên tầng trước, đến khi xử lý xong vài việc mới xuống tầng.
Lúc đi xuống, dưới tầng đã yên tĩnh, anh về phòng ngủ liền thấy Cố Vi Vi vừa tắm rửa xong.
"Các con ngủ hết rồi?"
"Ừm." Cố Vi Vi hời hợt đáp một tiếng.
Phó Hàn Tranh lại gần, ôm cô từ phía sau.
"Không vui?"
"Nào có." Cố Vi Vi không thừa nhận, nhưng giọng điệu lại tỏ rõ không vui.
Phó Hàn Tranh cúi đầu hôn phớt lên má cô, "rõ ràng là có, chiều nay các con không ngoan à?"
"Không phải." Cố Vi Vi nói, gỡ cánh tay đang ôm eo mình ra.