Tám giờ tối, Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch vẫn còn ngồi chờ người nào đó về nhà ăn tối cùng vợ chưa quay về.
Phó Thời Khâm buồn bực gõ tay lái, Phó Thời Dịch khoanh tay ngồi ở vị trí kế bên tài xế.
Phó Thời Khâm, "Sao em cảm thấy, chúng ta hèn hạ như vậy, rõ ràng anh ấy chưa bao giờ suy xét cho chúng ta, mà chúng ta còn giúp anh ấy và chị dâu."
Phó Thời Dịch hừ hừ nói, "Nếu không thì sao, bán đứng anh ấy, cả nhà gà chó không yên?"
Tuy rằng có đôi khi nghĩ đến người anh vô nhân tính của bọn họ thì bọn họ hận đến nghiến răng.
Nhưng cũng hết cách, vì bọn họ không đấu lại anh được.
"Cả một ngày ở công ty anh ấy đã gây khó dễ cho anh không ít." Phó Thời Khâm nghĩ đến đêm nay mình còn phải tăng ca, lòng thù hận đối với anh lại tăng thêm một bậc.
Phó Thời Dịch nghiêng đầu nhìn anh ta, "Anh lại chọc anh ấy à?"