Bởi vì Phó Hàn Tranh đến, Cố Vi Vi bị anh nhìn chằm chằm, cô quả thật ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi một ngày.
Buổi chiều, có người mang hành lý của Phó Hàn Tranh đến.
Cố Vi Vi muốn giúp đỡ anh sắp xếp hành lý, nhưng lại bị anh bế lên giường.
"Đây mới là nơi em nên đến."
Cố Vi Vi bất đắc dĩ chỉ có thể nhìn anh sắp xếp hành lý, một căn nhà nho nhỏ, ngoại trừ một số đồ dùng của cô, còn có thêm đồ của anh.
"Anh thật đúng là muốn ở lại đây à?"
"Cho dù em không chào đón thì anh cũng sẽ không đi."
Phó Hàn Tranh vừa nói, vừa xếp đồ của mình.
Cố Vi Vi ôm gối ngồi ở trên giường: "Thế nhưng sau đó em đi làm, anh ở lại nơi này làm gì?"
Trong công ty còn có rất nhiều việc cần anh xử lý, anh một hai phải ở lại đây với cô, nếu như nhân viên của tập đoàn nhà họ Phó biết, chắc chắn sẽ nói cô là hồng nhan họa thủy.