Cố Tư Đình hụt hẫng nhìn đoàn xe của Carman Dorrance rời khỏi Cố gia, hắn bắt đầu thật sự cảm nhận được, cô ngày càng rời xa hắn.
Hắn không từ thủ đoạn muốn giữ lại tất cả những gì về cô, kết quả lại chẳng thể giữ lại chút gì.
Di thể của cô không còn nữa, trái tim của cô lại càng không.
Cố Phu nhân đi tới, thất vọng than thở.
"Lần này dù sao con cũng nên từ bỏ hy vọng đi."
Cố Tư Đình im lặng không nói gì, từ bỏ hy vọng thôi?
Làm sao mà hắn từ bỏ được đây, làm sao mà từ bỏ được đây?
"Tư Đình, chuyện đã tới nước này rồi, Vi Vi sẽ không quay về đâu."
Cố phu nhân thấy con trai không cam tâm thì nhắc nhở sự thật mà hắn không muốn đối mặt.
Rõ ràng con bé vẫn còn sống, nhưng từ đầu tới cuối lại không hề có ý định quay về Cố gia.
Thậm chí, còn giả vờ không quen biết bọn họ.
Thậm chí, biết người đàn ông đó là Phó Hàn Tranh, là tử định của Cố gia, con bé vẫn quyết định kết hôn với hắn ta.