"Chẳng lẽ mẹ muốn con từ bỏ, chúc phúc cho cô ấy và Phó Hàn Tranh sao?" Cố Tư Đình hỏi.
Đây là chuyện hắn vĩnh viễn không thể làm được.
"Tư Đình, chuyện tình cảm càng gượng ép thì chỉ càng đau khổ mà thôi." Cố phu nhân nghiêm túc khuyên nhủ.
Tư Đình quá cố chấp, chuyện gì cũng muốn làm theo ý mình.
Nhưng, trên đời này đâu thể chuyện gì cũng theo ý mình được.
"Mẹ, con tự có chừng mực." Cố Tư Đình mệt mỏi nói.
Phó gia đã không chào đón cô ấy rồi, sớm muộn gì cô ấy và Phó Hàn Tranh cũng phải rời xa nhau thôi.
Đến lúc đó, cô ấy sẽ rời khỏi Trung Quốc, quay về Cố gia.
Cố phu nhân không khuyên được Cố Tư Đình, đành phải từ bỏ, chỉ dặn dò.
"Chuyện của Lăng Nghiên, con thận trọng một chút, dù sao bây giờ cô ta cũng đang là người của công chúng."
Người phụ nữ này, dựa vào gương mặt dịu dàng yếu đuối, chẳng biết đã lừa được bao nhiêu người rồi.
Cô ta hại chết Vi Vi rồi còn mơ tưởng tới vị trí Cố phu nhân.